Đệ Nhất Phong Thủy Sư

Chương 32: Chí âm của phụ nữ



*Dịch giả: Vấn Tâm Bất Hối

Chúc Thi Nghiên vừa dứt lời, trong video đột nhiên xuất hiện một cô gái.

Cô gái ăn mặc cổ điển, dáng người mảnh khảnh, mặc dù ống kính quay hơi mờ, nhưng vẫn có thể nhìn ra đôi mắt lá răm thon dài sắc sảo và ánh mắt lạnh lẽo u ám của cô ta.

Hóa ra là ký thân linh trên người Trương Soái!

Tôi và Tần Tuyết đưa mắt nhìn nhau, hơi thở bỗng chốc trở nên khẩn trương.

Tôi vốn muốn xem xem tà vật mà Chúc Thi Nghiên gặp phải là gì, không ngờ lại vô tình đụng trúng ký thân linh trong video chị ta quay được!

Tinh thần tôi lập tức căng cứng, nhìn chăm chú vào video, sợ bỏ lỡ cảnh quay.

Sột soạt sột soạt......

Trong video, ký thân linh lượn qua lượn lại trong phòng của Chúc Thi Nghiên.

Đầu tiên cô ta lượn lờ một vòng quanh giường của Chúc Thi Nghiên, sau đó đứng trước giường chị ta, nhìn chằm chằm vào người đang ngủ.

Suốt một hồi lâu, ký thân linh không hề động đậy, cứ như vậy dán chặt trước giường nhìn đăm đăm Chúc Thi Nghiên.

Nếu không có tiếng thở đều đặn của Chúc Thi Nghiên phát ra trong video, tôi còn tưởng rằng video đã bị đứng hình.

“Cô ta, cô ta đang làm gì vậy?” Tần Tuyết mở to mắt nhìn ký thân linh trong video một lát, rốt cuộc không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt tái nhợt của Chúc Thi Nghiên, tò mò hỏi, “Tại sao cô ta lại nhìn chằm chằm vào chị?”

"Tôi, tôi không biết."

Mặc dù Chúc Thi Nghiên đã cố hết sức kìm nén, nhưng giọng nói của chị ta vẫn run rẩy dữ dội.

Thậm chí chỉ là nhìn qua màn hình, chị ta cũng hoảng sợ đến cực điểm.

Rõ ràng, chị ta chịu đựng phiền não đã lâu, nếu không sẽ không có phản ứng như vậy.

Ngay khi Chúc Thi Nghiên vừa dứt lời, ký thân linh vốn đang nhìn chằm chằm vào người chị ta lúc say ngủ, đột nhiên quay phắt đầu nhìn về phía ống kính máy quay.

Sau đó, nhìn chòng chọc vào ống kính, từ từ nở một nụ cười.

Âm lãnh, quỷ dị.

Khiến người khác không rét mà run.

Hô hấp của tôi bỗng trở nên bức bối ngột ngạt.

Còn Chúc Thi Nghiên mặc dù đã xem đi xem lại nhiều lần, cũng sợ hãi đến mức quay mặt đi, không dám nhìn thẳng vào màn hình.

"Á......" Tần Tuyết bị dọa sợ khẽ kêu lên một tiếng, vô thức nắm chặt lấy cánh tay tôi, co mình lại nép vào lòng tôi - Kể từ sau khi tôi cứu cô ấy, hễ gặp phải nguy hiểm hoặc kinh hãi thì cô ấy sẽ núp trốn sau lưng tôi hoặc trong vòng tay tôi, hành động này đã trở thành thói quen của cô ấy mất rồi.

Lúc này, video đột ngột kết thúc.

Khung hình cuối cùng của video, chính là đôi mắt lá răm thon dài sắc sảo nhưng u ám lạnh lẽo, cùng với nụ cười quỷ dị âm lãnh của ký thân linh.

Tuy rằng chỉ ở trong video, nhưng lại khiến người ta dựng ngược tóc gáy.

Ba người chúng tôi im lặng hồi lâu.

Không khí trong phòng VIP bỗng chốc nặng nề và áp chế.

Một lúc sau, tôi cau mày hỏi Chúc Thi Nghiên: "Chúc tổng, chị có còn nhớ, trước đây chị đã bán cho Trương phu nhân một mặt dây chuyền không?"

“Có nhớ.” Chúc Thi Nghiên suy nghĩ một lát, vừa mới gật đầu, thì sắc mặt lập tức biến đổi, trầm giọng hỏi: “Mặt dây chuyền đó thế nào? Xảy ra chuyện gì rồi?”

Tôi nhanh nhạy chú ý đến sự thay đổi trên khuôn mặt chị ta.

Rõ ràng, mặt dây chuyền đó có lai lịch không hề bình thường.

Nếu không, khi tôi nhắc đến mặt dây chuyền, Chúc Thi Nghiên sẽ không hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì.

Tôi đưa mắt nhìn qua Tần Tuyết, rồi lạnh lùng nói với Chúc Thi Nghiên: “Sau khi Trương Soái đeo mặt dây chuyền của chị đưa, cậu ấy cũng bị cô gái trong đoạn video vừa rồi đeo bám.”

Tôi cố ý giản lược bỏ qua một người đóng vai trò mắt xích trung gian, Lưu Quốc Lương.

Hiện tại Chúc Thi Nghiên đang bị ký thân linh quấy nhiễu đến nỗi nhìn cây cối cũng thành kẻ địch (1), ngày ngày không yên ổn, tôi trực tiếp nói ra việc Trương Soái bị ký thân linh quấn thân có liên quan đến mặt dây chuyền kia, biết đâu chừng có thể kích động nội tâm của chị ta.

Quả nhiên, tôi vừa dứt lời, Chúc Thi Nghiên đột nhiên biến sắc tái nhợt, lẩm bẩm nói: “Thầy phong thủy giúp tôi trấn áp món đồ cổ năm đó, bảo rằng cần bày một bố cục phong thủy, đem đồ cổ đó khảm vào một vật dụng bằng vàng, rồi đem nó đi đánh bóng. Tôi vì hơi tiếc rẻ những mẩu thừa nên sau khi thợ bạc đánh bóng xong liền nhờ gia công những mẩu thừa đó lại một chút, làm thành vài món đồ nhỏ để bán. Mặt dây chuyền bán cho Trương phu nhân khi đó, cũng là một phần trong những mẩu thừa này......”

Giọng của Chúc Thi Nghiên càng ngày càng nhỏ.

Cuối cùng, chị ta không dám nhìn thẳng vào mắt tôi.

Chả trách ký thân linh đeo bám lên người Trương Soái!

Hóa ra mặt dây chuyền mà cậu ấy đang đeo, vốn chính là một phần tách ra từ món đồ cổ kia!

“Những mẩu thừa kia, chị bán ra mấy cái?” Tôi hỏi Chúc Thi Nghiên.

"Có lẽ là tám hoặc chín....." Giọng của Chúc Thi Nghiên nhỏ đến độ không thể nhỏ hơn, "Chín hoặc mười."

Tôi chợt đanh giọng: "Rốt cuộc là bao nhiêu?"

Chúc Thi Nghiên bị dọa đến run rẩy người, bật thốt lên: "Mười chín!"

“Thầy phong thủy kia yêu cầu chị thờ phụng món đồ cổ đó như thế nào?” Tôi truy hỏi tiếp.

"Đặt đồ cổ đó ở hướng nam phòng ngủ của tôi, 12 giờ khuya mỗi tháng, lấy......” Chúc Thi Nghiên đỏ mặt, lắp bắp một lúc, cuối cùng nghiến răng nói: "Lấy quỳ thủy (2) tưới lên, rồi khấn thầm tâm nguyện của bản thân ba lần là được.”

Tôi khẽ thở dài.

Chả trách Chúc Thi Nghiên có vận may bạo tăng, làm việc gì hái ra tiền việc nấy.

Rõ ràng là chị ta dựa vào những mẩu thừa để hấp thụ vận khí và năng lượng của người khác, để kéo dài vận may của bản thân.

Đồ cổ trải qua hơn trăm năm, từ lâu đã nhiễm rất nhiều âm khí và tà khí, quỳ thủy của phụ nữ càng là thứ chí âm, lại thờ phụng lúc nửa đêm, đồ cổ được nuôi dưỡng sẽ ngày càng âm tà, linh lực và âm lực sẽ ngày càng mạnh.

Những mẩu thừa kia vốn là cùng một thể với món đồ cổ, tuy rằng đã bị phân tán, nhưng âm lực vẫn liên kết với bản thể, linh lực trên đồ cổ càng tăng, thì linh lực trong những mẩu thừa cũng càng mạnh.

Nếu như chị ta nói đã bán ra mười chín mẩu thừa, thì Trương Soái không phải là người đầu tiên, cũng tuyệt đối không phải người cuối cùng!

Chuyện này, hậu họa khôn lường!

“Đại sư, thầy nói tôi sắp chết, có phải là liên quan đến món đồ đó không?” Thấy tôi trầm mặc hồi lâu không lên tiếng, Chúc Thi Nghiên dè dặt hỏi.

Tôi gật đầu, “Chị quanh năm tiếp xúc với tà ma, vốn dĩ đã nhiễm phải vô số âm khí. Người sống mà nhiễm quá nhiều âm khí, tất nhiên sẽ tổn hại đến tuổi thọ; lại cộng thêm mấy năm nay chị tiêu hao vận may tương lai quá nhiều, nên mới hình thành kết quả như hiện tại. Cô gái trong video mà chị nhìn thấy, có quan hệ mật thiết với món đồ cổ kia...... Có lẽ, bây giờ cô ta không còn hài lòng với tình trạng của mình nữa rồi.”

Cách thức sử dụng đồ cổ để hấp thụ vận may của người khác, từ đó thay đổi vận may của bản thân, rất giống một loại bùa Kuman Thong (3) của Thái Lan.

Mới đầu, quả thực có thể cải vận, nhưng dần dà theo thời gian, tà vật sẽ đổi khách thành chủ (4), ngược lại tự bản thân sẽ bị nó đè ép!

Chúc Thi Nghiên ngồi phịch xuống ghế.

Mấy năm nay chị ta kiêu ngạo xuân phong đắc ý, sớm đã đánh mất sạch sẽ lòng kính sợ kiêng kỵ ban đầu, có ngờ đâu mọi thứ đều đã được định đoạt rõ ràng, những thứ đạt được lúc đầu, bây giờ phải dùng mạng tới trả.

“Đại sư, phải làm sao bây giờ?” Sắc mặt Tần Tuyết tái nhợt, ở bên cạnh dè dặt hỏi tôi.

Tôi trầm tư một hồi, nói với Chúc Thi Nghiên: “Đi, đưa tôi đến phòng ngủ ở nhà chị xem!”

“Được!” Hai mắt Chúc Thi Nghiên chợt sáng lên, hấp tấp đứng dậy, cúi người cung kính mời: “Đại sư, mời đi bên này!”

Tôi gật đầu, cùng Tần Tuyết ra khỏi phòng VIP.

Chúc Thi Nghiên kính cẩn đi theo sau chúng tôi.

Sau khi ra khỏi phòng VIP, người phục vụ cung kính giúp chúng tôi bấm thang máy, tôi, Tần Tuyết và Chúc Thi Nghiên cùng bước vào thang máy.

Lúc đầu, mọi thứ diễn ra bình thường.

Khi thang máy xuống đến tầng chín, đèn trong thang máy đột nhiên nhấp nháy liên hoàn.

“Chuyện gì thế?” Chúc Thi Nghiên căng thẳng nhìn xung quanh một hồi, run rẩy mở miệng, “Thang máy, thang máy hình như đã dừng lại.”

Khư khư khư......

Lúc này, sau lưng tôi thình lình vang lên tiếng cười khúc khích.

Ngay sau đó, một vòng tay trắng trẻo mịn màng từ từ ôm lấy eo tôi.

Tôi rùng mình khắp người, quay phắt đầu lại nhìn, đúng lúc đối diện với một cặp mắt lá răm thon dài sắc sảo nhưng đầy âm u quỷ dị......

Chú thích:

(1) Thảo mộc giai binh, chỉ sự hoảng sợ yếu bóng vía, thần hồn nát thần tính.

(2) Chỉ máu kinh nguyệt.

(3) Trong tiếng Thái Lan, Kuman Thong nghĩa là cậu bé vàng. Theo một số nguồn tài liệu, để tạo ra bùa này cần phải lấy thai nhi chết non trong khoảng ba tuần, sau đó mở nghi thức cúng tế rồi đem xác thai nhi vào lò thiêu sấy khô đến khi bằng kích cỡ một nắm tay thì quấn xác lại, phủ một lớp sơn mài đặc biệt và dát vàng lá lên, cuối cùng đem thờ phụng. Tín ngưỡng dân tộc Thái Lan cho rằng, loại bùa này đem lại may mắn và phát tài cho gia chủ.

(4) Phản khách vi chủ, một trong 36 kế binh pháp Tôn Tử, từ bị động chuyển thành chủ động, từ khách đổi thành chủ.

Hết Chương 32