Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 163: Huỷ Diệt Chi Lực, đàm luận



Thế Hoa đi vào trong một vách sơn động trong cùng, sau đó nói với Y Lai Khắc Tư.

"Y lão, ta cần vào bán vị diện rồi."

"Thiế gia đã muốn hấp thụ thứ đó rồi sao?"

"Ân, chuyện của Tuyết nhi đã xong, ta cũng nên tập trung vào phần của mình rồi."

"Tuân mệnh thiếu gia." Y Lai Khắc Tư vừa nói xong, Thế Hoa đã biến mất.

...

Vong Linh Bán Vị Diện,

Thế Hoa ngồi ở trên mặt đất, từ Hồn Đạo Khí lấy ra một tảng Sinh Linh Chi Kim cực lớn.

"Khối Sinh Linh Chi Kim này đã nặng đến hơn 500 cân, nếu là lúc trước muốn hấp thụ thì còn phải cân nhắc, còn bây giờ..."

Thế Hoa ngay lập tức triệu hoán ra Luyện Thiên Chuỳ, đem nó chạm vào khối kim loại.

"Ong...ong...ong..."

Cả hai rung động đồng thời một hồi thì khối Sinh Linh Chi Kim ngay lập tức hoá lỏng, hoà nhập vào bên trong Luyện Thiên Chuỳ.

"Khối Sinh Linh Chi Kim này tuy không có ý chí chân chính nhưng lại bài xích sự đồng hoá của Luyện Thiên Chuỳ, chỉ là Luyện Thiên Chuỳ lại câu thông với ý chí của ta, cường ngạnh đem sự phản kháng này xoá bỏ."

Thế Hoa suy nghĩ một chút liền tập trung vào việc giúp cả hai dung hợp

Một khắc, hai khắc, ba khắc trôi qua...

Thế Hoa ngừng luân chuyển Hồn Lực mà quan sát Luyện Thiên Chuỳ đang lơ lửng trước mặt.

Luyện Thiên Chuỳ mặc dù vẫn có kích cỡ như cũ, nhưng hình dáng đã có xảy ra biến hoá nghiêng trời lệch đất.

Lúc trước Luyện Thiên Chuỳ chỉ hoạ tiết con mắt làm chủ thì nay ở một bên mặt là mặt trăng cùng mây trôi, một mặt lại là mặt trời cùng dương quang. 

Toàn bộ phần búa đã hoá thành màu xanh của Sinh Linh Chi Kim, chỉ còn Thâm Hải Trầm Ngân Mẫu thì lại biến thành cán búa.

Thế Hoa cầm Luyện Thiên Chuỳ lên, nắm chặt.

"Thế mà có thể tự gia tăng cân nặng, xem ra cũng không cần đau đầu việc Luyện Thiên Chuỳ sẽ không còn vừa tay nữa."

Lúc trước Luyện Thiên Chuỳ chỉ có trăm cân nên khi hắn rèn đúc thì có cảm giác hơi nhẹ tay, nhưng bây giờ thì vấn đề nhỏ này cũng đã được giải quyết.

Thế Hoa quơ nhẹ mấy lần liền dừng lại, tiếp đó để Luyện Thiên Chuỳ lần nữa dung nhập vào cơ thể.

"Ào!!!!!!" Sinh Mệnh Chi Lực như sóng vỗ ngay lập tức ào vào bên trong cơ thể Thế Hoa, len lỏi đến từng chân tơ kẽ tóc của hắn.

Đây là lượng Sinh Mệnh Chi Lực mà Luyện Thiên Chuỳ hấp thụ được đồng hoá với Thế Hoa.

Hỗn Nguyên Tiên Tâm trước ngực sáng lên, ra sức đem lượng Sinh Mệnh Chi Lực dồi dào này luân chuyển vào trong người của hắn.

Thế Hoa cảm thấy sự sung sướng khó nói hết đang chảy dọc cơ thể của mình.

Cơ thể giống như sa mạc khô hạn nhận được cam lộ đang si cuồng tận hưởng sự tươi mát của sinh cơ, lại giống như đứa con sà vào lòng mẹ mà cảm nhận được ấm áp của máu mủ ruột thịt.

Say mê, lưu luyến, trầm mê.. Từng đợt khoái cảm giống như sóng vỗ muốn nhấn chìm lấy Thế Hoa, như muốn thần trí hắn bị nhấn chìm trong sự thăng hoa.

"Lượng Sinh Mệnh Chi Lực này quả là khủng khiếp, nếu không phải bản thân đã chuẩn bị sẵn sàng tốt thì chính ta cũng không cầm giữ được sự thoải mái này."

Ánh mắt của Thế Hoa từ đê mê ngay lập tức trở nên sắc lạnh, Nhật Nguyệt Thần Đồng cũng sáng lên.

"Càn Khôn Quy Nhất!"

Theo pháp quyết khởi động, Sinh Mệnh Chi Lực ngay lập tức được Thế Hoa chủ động dẫn dắt theo một con đường khác mà chạy dọc cơ thể.

Bọn chúng giống như một dòng nước xiết, tuần hoàn trong cơ thể của Thế Hoa với một tốc độ khủng khiếp.

Thời gian trôi qua, theo dòng chảy ngày càng nhanh, từng huyệt đạo trên người Thế Hoa đều sáng lên.

Cơ thể của hắn vào thời điểm này tựa như quần tinh, sáng chói vô ngần toả ra sinh mệnh vô tận.

"Bách Hội, Hợp Cốc, Đản Trung, Cao Hoang, Quan Nguyên... Toàn bộ kinh mạch của ta đều đã lấp đầy Sinh Mệnh Chi Lực."

"Bây giờ là lúc!"

Thế Hoa hít thở một hơi, từ Hồn Đạo Khí lấy ra một ba viên ngọc màu tím.

Ngay lập tức, một bầu không khí trầm trọng nặng nề bao phủ lấy khu vực xung quanh, một cảm giác bị đè ép đến nghẹt thở trấn áp.

Giống như thái sơn áp đỉnh, cũng giống như thiên lôi trùng trùng.

"Khí tức bá đạo cùng điên cuồng, không hổ là Long Đan của Á Long Chi Tổ - Tử Hoàng Diệt Thiên Long."

Tử Hoàng Diệt Thiên Long tuy chỉ là Á Long nhưng mang một trong Tứ Đại Thánh Tính là Huỷ Diệt, vì thế tại thời đại của Long Thần, trưởng tộc của tộc đàn này cũng có năng lực của Thần Vương, lực lượng thậm chí sánh ngang với Long Thần.

Nhưng do tính phá hoại quá mạnh, lại không chịu thần phục với Long Thần, vì vậy giữa cả hai xảy ra xích mích, đến cuối cùng là Tử Hoàng Diệt Thiên Long bị diệt trừ.

Ba viên Long Đan này là Thế Hoa từ chỗ của Ngân Long Vương xin được, nghe nói là chiến lợi phẩm từ cuộc thảm sát năm đó.

"Ba viên Long Đan này là từ ba đầu Tử Hoàng Diệt Thiên Long có tu vi giống nhau, đều chưa đạt đến tu vi Bán Thần. Nếu không phải đã chuẩn bị đầy đủ, ta cũng không dám mạo hiểm hấp thụ thứ này."

Lực lượng Huỷ Diệt của Tử Hoàng Diệt Thiên Long không phải là nói ngoa, Ám Kim Khủng Trảo Hùng khi đối diện với nó cũng chỉ là con kiến nhỏ mà thôi.

Thậm chí ngay cả một đầu Tử Hoàng Diệt Thiên Long chưa đạt đến tu vi một vạn năm thì việc giết chết Hung Thú với bọn chúng cũng không phải là chuyện khó, chứ chưa nói đến một cá thể đã kết được Long Đan.

Tuy nói lệ khí ở bên trong Long Đan đã được Ngân Long Vương trừ bỏ, nhưng uy lực của Huỷ Diệt Chi Lực chứa ở bên trong vẫn còn nguyên vẹn.

"Việc hấp thụ thứ này so với việc Hồn Thú độ kiếp không kém hơn là bao."

Trong mắt của Thế Hoa hiện lên một tia lạnh lẽo, sau đó liền đem Hồn Lực rót vào 3 viên Long Đan.

Ngay lập tức một tia tử điện từ Long Đan xuất ra mà quấn quanh người của Thế Hoa, kèm theo đó là một cảm giác đau đớn khủng kiếp!

Đau đớn!

Đau đớn đến cùng cực!

Đau đến mức không thể nào tưởng tượng được!

Cơ thể như bị sét đánh cùng lăng trì cùng một lúc.

Từng tế bào của hắn đều đang bị xé toạc, xương cốt giống như bị sắt nung nghiến vào, trái tim giống như bị ngàn mũi kim đâm chích, nội tạng trong cơ thể như bị nấu sôi lên.

Cơn đau như thiên đao vạn quả ập đến khiến nét mặt của Thế Hoa ngay lập tức nhăn nhó trắng bệch.

"Khốn kiếp...Đây không phải là đau đến mức muốn chết đi trong truyền thuyết sao?"

Cảm giác không nói, ngay cả cơ thể của hắn cũng đang kịch liệt tiêu hao.

Phải biết cơ thể của hắn trải qua biết bao lần thuế biến, cường độ so với nhiều Hung Thú còn mạnh, thế mà lại bị Huỷ Diệt Chi Lực bào mòn nhanh như vậy.

"Không hổ là một trong Tứ Đại Thánh Tính, so với thiên lôi còn bá đạo." Thế Hoa cười gằn, phối hợp với gương mặt của hắn lúc này có chút điên cuồng.

Hắn không ngần ngại mà lập tức luân chuyển《 Tinh Không Hư Thần Quyết 》song song với《 Càn Khôn Quy Nhất 》, một bên dẫn dắt luyện hoá Huỷ Diệt Chi Lực, một bên là đem Sinh Mệnh Chi Lực hồi phục cho bản thân.

Hai bên chiến đấu tiêu hao.

Một bên huỷ diệt.

Một bên kiến tạo.

Cảnh tượng giống như long tranh hổ đấu, kéo dài từ ngày đến đêm.

Dần dần theo năng lượng bên trong ba viên Long Đan giảm dần, thể nội của Thế Hoa cũng có một dòng năng lượng màu tím sẫm đang di chuyển ngược lại với hướng của Sinh Mệnh Chi Lực.

Trong Tinh Thần Chi Hải,

Hoả Long Vương thấy tình cảnh này thì sảng khoái cười.

"Tiểu tử này quả thật đúng là kẻ điên, vậy mà thực sự hấp thụ được Huỷ Diệt Chi Lực."

"Hắc Ám Long Vương tên kia mà thấy được chỉ có thể tức chết, hắn phải mất bao lâu mới lĩnh ngộ được Tịch Diệt Chi Lực chứ?"

Yên Diệt cùng Tịch Diệt Chi Lực đều là một nhánh nhỏ của Huỷ Diệt Chi Lực, có thể nói là nhược bản.

Huỷ Diệt mạnh nhất, sau mới tới Tịch Diệt cùng Yên Diệt.

Nhưng chỉ là xếp hạng hai cũng phải tốn Hắc Ám Long Vương đến cả mấy nghìn năm mới chính thức sở hữu được Tịch Diệt Chi Lực, về sau lại tốn thêm chục vạn năm nữa để hoàn toàn nắm giữ áo nghĩa.

Mà Thế Hoa thì sao?

Hắn mới tốn bao lâu liền đã sở hữu, hơn nữa còn là chân chân chính chính Huỷ Diệt Chi Lực.

Thuỷ Long Vương đối với thái độ của Hoả Long Vương bất lực lắc đầu, nhưng khi đem ánh mắt nhìn Thế Hoa lại vui không kém bao nhiêu.

Kỳ thực cứ không phải hấp thụ được Long Đan thì sẽ hấp thụ được thuộc tính của Long Đan đó.

Cái này giống như trong nguyên tác Hoắc Vũ Hạo hấp thụ được Long Đan mà Mục Ân truyền thừa lại nhưng cũng không sở hữu được Quang Minh nguyên tố.

Mà Thế Hoa có thể từ Long Đan của Tử Hoàng Diệt Thiên Long mà sở hữu được Huỷ Diệt Chi Lực đã có thể được tính là dị loại.

"Tiểu tử này cũng không biết nên gọi là hố đen hay không..." Thuỷ Long Vương lắc đầu, sau đó nói với Hoả Long Vương.

"Lúc này cơ thể của hắn đang được tái tạo, chúng ta có nên đem năng lượng của bản thân tích trữ ra cho hắn rồi."

Hoả Long Vương gật đầu, bọn hắn đã bàn chuyện này với Thế Hoa trước.

Năng lượng bản nguyên của bọn hắn mênh mông khổng lồ, nê nếu như lúc trước hiến tế mà đều truyền cho Thế Hoa thì sẽ khiến hắn no bạo mà chết.

Vì vậy mà loại năng lượng này đều đang được phong ấn, chỉ có thể để cho Thế Hoa sẽ từ từ luyện hoá loại năng lượng này để đề thăng tu vi của bản thân lúc tu luyện.

Tuy Thế Hoa có tốc độ tu luyện vô cùng cao, nhưng muốn luyện hoá hết năng lượng của hai vị Long Vương thì cũng chẳng biết đến khi nào.

Nhưng bây giờ cơ thể của Thế Hoa lại đang vì thích nghi với Huỷ Diệt Chi Lực mà đang từ từ tái tạo lại, quá trình này yêu cầu một lượng lớn năng lượng cấp thiết để điều động.

Đây không thể nghi ngờ chính là thời điểm vàng để sử dụng lượng năng lượng bị phong ấn này.

Thuỷ Hoả Long Vương lập tức bắt tay vào việc, đem năng lượng của bản thân điều đồng hoá thành hai dòng xoáy ngược chiều nhau chạy dọc cơ thể của Thế Hoa, đem từng tia năng lượng thẩm thấu vào máu thịt của hắn.

Cơ thể của Thế Hoa bây giơ đang có 4 vòng xoáy.

Màu xanh lục đầy sinh cơ - Sinh Mệnh Chi Lực.

Màu tím của sự phá hoại - Huỷ Diệt Chi Lực.

Màu lam băng lãnh tận linh hồn - Cực Hạn Chi Băng.

Màu đỏ như nung chảy cả thiên địa - Cực Hạn Chi Hoả.

4 dòng năng lượng hoà hợp, tranh đấu, huỷ diệt cùng kiến tạo cơ thể của Thế Hoa cùng một lúc, dần dần đẩy cơ thể của hắn đến một cấp độ cao hơn, làm hắn như một lần nữa thoát thai hoán cốt.

Thời gian trôi qua, không những năng lượng tồn dư của Thuỷ Hoả Long Vương được luyện hoá một phần lớn, mà cả Hỗn Độn Chi Lực chứa trong Hồn Lực cũng vì có sự có mặt của Huỷ Diệt Chi Lực mà được sản sinh càng ngày càng nhiều.

Từng đợt phá rồi lại lập, toàn bộ lực lượng trong người của Thế Hoa giống như là nước sữa giao dung, tất cả hoà hợp lại trở thành một dạng đồng nhất.

...

Một tháng sau, Vong Linh Bán Vị Diện.

Thế Hoa ngồi xếp bằng ở trong Vong Linh Bán Vị Diện, xung quanh cơ thể là những tia tử điện đem mái tóc của hắn lơ lửng trên không trung.

Thế Hoa mở mắt ra, uy áp phóng thích ngay lập tức đem toàn bộ lôi điện tiêu tán trong không khí.

"Ta vẫn là xem nhẹ 3 viên Long Đan này, vậy mà tốn của ta đến một tháng để luyện hoá."

Thế Hoa đứng lên, cảm nhận cơ thể của mình.

Cơ thể của hắn ở bên ngoài cũng không thay đổi nhiều, duy chỉ cường độ lại có sự biến đổi lớn.

Khi Huỷ Diệt Chi Lực, Sinh Mệnh Chi Lực cùng năng lượng của Thuỷ Hoả Long Vương tuần hoàn tranh đấu trong người của Thế Hoa, toàn bộ năng lượng được tích trữ trong người hắn đều được dẫn dắt để hoà huyện vào trong nhục thể.

Hắn thậm chí còn cảm nhận được toàn bộ dòng năng lượng trong cơ thể đang quy nạp về một dạng năng lượng, dường như là đang cùng nhau giao hoà.

"Phá rồi lại lập, lập rồi lại phá, diệt rồi lại sinh, sinh rồi lại diệt... Cơ thể của ta qua nhiều lần như vậy cũng đã vô cùng tiếp cận Thần Thể. Chỉ cần ta muốn, Thần Thể liền có thể được sinh ra."

"Nhưng hiện tại ta vẫn cảm thấy chưa phải lúc, vẫn còn thiếu gì đó."

Đây là trực giác của Thế Hoa mách bảo hắn, nhưng chính bản thân của hắn cũng chưa có manh mối cụ thể.

Kỳ thực chính bản thân của Thế Hoa cũng thấy bản thân còn hơi gấp gáp, vẫn là nên đem lực lượng trui rèn một lần rồi đột phá cũng không muộn.

Lắc đầu tạm gác chuyện này sang một bên, Thế Hoa lại đem cánh tay phải vươn lên, năm ngón tay mọc ra 5 lưỡi dao sắc bén.

5 lưỡi dao này không có màu ám kim giống với Ám Kim Khủng Trảo bình thường, mà thay vào đó là màu tím đậm, càng đến gần lưỡi dao thì màu ám kim mới lộ ra, bên trên còn có một tí tia điện màu tím sẫm, khí tức bề nghễ thiên địa.

Phía trước tại Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, Thế Hoa có hấp thụ qua Ám Kim Khủng Trảo có niên hạn 5 vạn năm. Hắn vốn nghĩ qua lần hấp thụ Long Đan này thì Ám Kim Khủng Trảo chỉ được đốc xúc mà tiến hoá đến niên hạn cao hơn, không ngờ chính nó lại bị Huỷ Diệt Chi Lực đồng hoá.

Thế Hoa di chuyển năm đầu ngón tay sắc lẹm đang phát ra từng tiếng lôi điện, khẽ thều thào.

"Vậy ngươi cũng nên thay tên... Vậy gọi là Tử Kim Khủng Trảo đi."

"Chúc mừng thiếu gia có đại thu hoạch." Y Lai Khắc Tư lúc này xuất hiện chúc mừng Thế Hoa.

Từ đầu hắn vẫn luôn ở bên trông chừng Thế Hoa, vì vậy cũng rõ ràng uy lực của Huỷ Diệt Chi Lực khủng khiếp đến mức nào.

Bây giờ Thế Hoa thành công, không thể nghi ngờ là giúp hắn tiến thêm một bước trên con đường tu luyện, đối với Y Lai Khắc Tư chính là một chuyện vui.

"Cảm ơn ngươi Y lão, trong lúc bế quan cũng đã làm phiền ngươi rồi." Thế Hoa thu hồi Tử Kim Khủng Trảo mà đáp lại.

"Đúng rồi Y lão, không biết bên phía Tuyết nhi như thế nào rồi?"

"Ta đã làm theo lời của thiếu gia. Sau khi tiểu thư tỉnh dậy liền đem chuyện của thiếu gia truyền lại, đề phòng nàng lo lắng."

Y Lai Khắc Tư có để lại một tia tàn hồn bên trong Tinh Thần Chi Hải của Thiên Nhận Tuyết, vì thế việc thông cáo cũng thuận tiện.

"Bây giờ Vong Linh Bán Vị Diện có tốc độ thời gian chảy so với bên ngoài là mười lần. Tức là ở bên ngoài thì ta đã biến mất khoảng 3 ngày."

Lần này đi đến Long Cốc, không chỉ Thế Hoa là có thu hoạch mà chính cả Y Lai Khắc Tư cũng có.

Y Lai Khắc Tư sau khi quan sát Long Cốc vậy mà lĩnh ngộ ra được cách điều chỉnh gia tốc thời gian ở trong Vong Linh Bán Vị Diện.

Tuy không được chậm như Long Cốc, nhưng cũng khiến tốc độ giảm so với bên ngoài đến 10 lần.

"Vẫn là nên làm cho xong việc rồi ra gặp nàng." Thế Hoa lắc đầu, tiếp đó từ Hồn Đạo Khí lấy ra ba bốn thứ khác nhau.

Thứ đầu tiên là một chiếc sừng kỳ lân màu trắng nõn, Thần Thánh nguyên tố nội uyển vô cùng nồng hậu.

Cái thứ ba là một ụ đất đang phát sáng ánh kim, bên trên còn có hư ảnh của rồng đang di chuyển.

Cuối cùng là hai viên ngọc một đen một lục đang toả ra khí tức bức người.

"Sừng của 50 vạn năm Độc Giác Thú, Địa Lưu Kim Sa và Long Đan của Thanh Long cùng Cốt Long Vương."

"Chỉ cần đem bốn thứ này hấp thụ thì nguyên tố tự nhiên của ta sẽ góp đủ."

Những thứ này cũng là từ bảo khố trong khu hạch tâm lấy được.

Sừng của Độc Giác Thú này có cùng nguồn gốc với đầu Hồn Cốt của Thiên Nhận Tuyết, lực lượng bên trong tuyệt đối là Cực Hạn Chi Thần Thánh.

Thiên Nhận Tuyết do đã có sẵn Cực Hạn Chi Hắc Ám từ việc ký kết Hồn Linh chi pháp với Vong Cơn, nên hấp thụ thứ này cũng không cải tiến được chất lượng Hồn Lực của nàng, cùng lắm cũng chỉ giúp Hồn Lực của nàng tăng lên.

Mà Thế Hoa một khi hấp thụ thứ này thì liền có thể gom góp được Tứ Đại Thánh Tính là Sinh Mệnh, Huỷ Diệt, Tà Ác cùng Thần Thánh, kết hợp với sát khí mà bản thân đang sở hữu thì điều kiện sơ bộ để ngưng tụ Sáng Thế Hồn Hạch đã được thoả mãn.

Mà Địa Lưu Kim Sa lại giống với Thái Âm Chân Thuỷ cùng Huyền Băng Tuỷ, là một loại thiên tài địa bảo thai nghén tại trung tâm của một long mạch khổng lồ. Có khả năng giúp cho Hồn Thú cùng Hồn Sư sở hữu Cực Hạn Chi Thổ.

Cực Hạn Chi Thổ mạnh nhất là về phòng ngự, dù là lôi điện hay hoả diễm, không có gì là có thể phá.

Long Đan của Thanh Long thì lại không cần phải bàn cãi, là Hồn Thú được thiên địa thai nghén, lại ngưng tụ được Long Đan, tinh tuý ở bên trong chính là Cực Hạn Chi Mộc.

"Ta bây nếu hấp thụ Địa Lưu Kim Sa cùng Long Đan của Thanh Long thì ta sẽ có được Thổ nguyên tố cùng Mộc nguyên tố, kết hợp với Hoả nguyên tố, Thuỷ nguyên tố cùng Kim nguyên tố mà ta đã sở hữu thì sẽ có đầy đủ Ngũ Hành, đến lúc đó kết hợp với Âm - Dương nguyên tố, thủ đoạn của ta sẽ gia tăng lên nhiều."

Trong bốn thứ này, duy chỉ có Long Đan của Cốt Long Vương chứa rất nhiều Hắc Ám nguyên tố nhưng lại không phải là nguyên tố Cực Hạn như ba thứ trên, khi hấp thụ cũng sẽ chỉ giúp Thế Hoa có được Hắc Ám nguyên tố.

Cái này cũng không có gì lạ.

Nếu như thật sự có thứ giúp đạt được Cực Hạn Chi Hắc Ám thì đều đã bị Đế Thiên hấp thụ hết, làm gì đến lượt của Thế Hoa.

"Cực Hạn Chi Thuỷ thì có Thái Âm Chân Thuỷ ở ngoài biển lớn, Cực Hạn Chi Lôi thì hư hư thực thực có Lôi Minh Diêm Ngục Đằng, Cực Hạn Chi Quang thì lại có Quang hệ ma pháp của Y lão giúp đỡ. Nhưng Cực Hạn Chi Kim, Cực Hạn Chi Phong cùng Cực Hạn Chi Hắc Ám thì lại không có nhiều ghi chép, vẫn phải là nhờ Đế Thiên bọn hắn."

Thế Hoa trước khi đi thì cũng có nhờ Đế Thiên tìm kiếm giúp thông tin về những thứ này, bây giờ hắn cũng chỉ có thể đợi trước tiên.

"Trước tiên cái gì tới trước thì liền xử lý trước vậy."

Thế Hoa đem Hồn Lực bao bọc cả bốn loại thiên tài địa bảo, bắt đầu nhuần nhuyễn hấp thu.

...

Một mảnh rừng rậm đầy hoả diễm.

Thân ảnh của Thế Hoa đột nhiên xuất hiện:

"Ồ, vậy mà là ngoài sơn động sao?" Thế Hoa quan sát xung quanh.

Những thiên tài địa bảo kia không có khó hấp thụ như Long Đan của Tử Hoàng Diệt Thiên Long, vì thế Thế Hoa chỉ tốn có hai ngày liền hấp thụ xong.

Bây giờ ra ngoài không thể nghi ngờ là để gặp Thiên Nhận Tuyết.

"Thế Hoa!" Một tiếng kinh ngạc lẫn vui mừng kêu lên.

Thế Hoa quay đầu liền thấy Thiên Nhận Tuyết đang giang tay mà lao tới.

Hắn vội vàng đỡ nàng lại, chưa kịp nói gì thì đôi môi đã liền bị nàng phong bế.

Đợi đến một lúc lâu sau mới chịu rời ra, Thiên Nhận Tuyết giống như chiếm được tiện nghi, đắc thắng nói.

"Cho ngươi chừa tội dám rời đi mà không báo cho ta trước."

Tuy nói nàng chỉ đợi Thế Hoa hơn 3 ngày một chút, nhưng vẫn rất nhớ hắn, đồng thời cũng có chút sinh khí.

"Xin lỗi ngươi Tuyết nhi, đáng ra ta nên tự mình báo ngươi trước một tiếng." Thế Hoa cười cười, chính hắn cũng không nghĩ là lâu đến vậy.

Vốn chỉ nghỉ đợi Thiên Nhận Tuyết thức dậy liền có thể trở về, vậy mà ngược lại là để nàng đợi hắn.

"Vậy ngươi định đền bù ta như thế nào?" Thiên Nhận Tuyết ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt có chút mong chờ.

Nàng kể khổ chủ yếu vẫn là nhận đền bù, nàng thật sự vẫn muốn hắn ở bên nàng lâu một chút.

Hơn một năm không gặp lại chỉ bên nhau được vài ngày, nàng thấy không đủ a.

"Ta xin nghỉ ở chỗ lão sư khoảng 1 tháng rưỡi, tính từ lúc đi đến giờ cũng đã được 1 tuần, còn lại hơn một tháng. Khoảng thời gian này ta đều sẽ bồi ở bên ngươi?"

"Hơn một tháng lận sao?" Mắt của Thiên Nhận Tuyết sáng lên.

"Ân, đền bù như thế này thoả đáng chứ?"

"Cái này còn phải xem biểu hiện của ngươi." Thiên Nhận Tuyết cười đáp lại, rõ ràng rất vui vẻ với câu trả lời của Thế Hoa.

"Đúng rồi, về《 Càn Khôn Quy Nhất 》ngươi đã lĩnh ngộ được bao nhiêu rồi?" Thế Hoa hỏi nàng.

Thiên Nhận Tuyết chưa từng tu luyện công pháp bao giờ, vì vậy có một vài khái niệm chưa từng nghe đến.

Thế Hoa mặc dù kiếp trước cũng chưa từng tiếp xúc công pháp, nhưng lại có《 Tinh Không Hư Thần Quyết 》xem như vỡ lòng, các khái niệm cũng xem như nắm rõ.

Thiên Nhận Tuyết nói đến đây thì có chút xấu hổ.

"Cũng không nhiều lắm, chỉ hiểu được 5 - 6 phần."

"Không có gì phải xấu hổ, ngươi chưa từng tiếp xúc với công pháp, lại có thể hiểu được 5 - 6 phần, vậy đã là rất tốt. Thời gian tới ở bên cạnh ngươi ta cũng sẽ giúp ngươi hiểu được cơ bản của《 Càn Khôn Quy Nhất 》, đồng thời cũng giúp ngươi làm quen được những khái niệm cơ bản trong võ thuật."

"Vậy một tháng sau nhờ cậy ngươi a, Thế - Hoa - lão - sư."

Thiên Nhận Tuyết trêu chọc nói, sau đó liền kéo Thế Hoa đi về phía của sơn động.

"Ngươi a..." Thế Hoa lắc đầu buồn cười, cũng liền theo nàng.

...

Trong sơn động, sau khi âu yếm nhau một hồi thì Thế Hoa ngồi xếp bằng đối diện với Thiên Nhận Tuyết, nói.

"Trong《 Càn Khôn Quy Nhất 》có gì ngươi không hiểu?"

"Vậy được, trong đây có một câu..." Thiên Nhận Tuyết cũng vào thẳng vấn đề, đem những gì bản thân không hiểu được đều nói ra.

Thế Hoa cũng bình tĩnh trả lời.

Kỳ thực phần lớn Thiên Nhận Tuyết hỏi hắn đều là những khái niệm chưa từng xuất hiện ở Đấu La Đại Lục, vì thế nàng không hiểu rõ cũng là điều đương nhiên.

Hai người một hỏi một đáp mà đàm luận kéo dài đến tối muộn mới kết thúc.

"Vậy là cốt lõi của《 Càn Khôn Quy Nhất 》chính là một chữ "Khống"."

"Khống chế chính lực lượng của bản thân, của chính đối thủ, thậm chí là cả thiên địa."

"Âm dương hoà hợp, càn khôn quy nhất."

Thiên Nhận Tuyết lẩm bẩm, dường như đang chiêm nghiệm lấy thứ gì.

"Thế Hoa, ta có cảm giác bản thân đang dường như nắm bắt được thứ gì đó, nhưng dường như lại không đủ." Thiên Nhận Tuyết hơi gãi đầu.

Cảm giác này giống như thấy thứ gì đó ở trong sương mù, muốn vươn tay bắt đến thì sương mù ngày càng dày đặc.

"Ngươi vẫn chưa luyện tập《 Càn Khôn Quy Nhất 》nên loại cảm giác lơ lửng này xảy ra cũng không quá kỳ quái. Ngày mai ta sẽ giúp ngươi bắt đầu, đến lúc đó thì nhiều thắc mắc sẽ được giải quyết."

Công pháp suy cho cùng có mạnh đến đâu thì cũng phải luyện tập cùng nghiền ngẫm mới có thể thấu hiểu được, đây không phải là giai đoạn có thể cắt bỏ.

Thiên Nhận Tuyết gật đầu đã hiểu, tiếp đó nhìn ra ngoài cửa động.

"Trời cũng đêm rồi, Kim Nguyệt vẫn còn chưa về sao?"

Kim Nguyệt thường xuyên ra ngoài Chúc Thiên sơn mạch va chạm với các Hồn Thú khác, nhưng bình thường cũng là tối đến sẽ trở về, tiếp đó buổi sáng sẽ tiếp tục ra ngoài.

"Xì, xì, xì..." Lúc này tiếng rắn kêu quen thuộc kêu lên, một đầu Bạch Mãng khổng lồ liền xuất hiện trước cửa động.

Lúc này cơ thể của nó chằng chịt vết máu, thậm chí còn có một số vết bỏng nặng.

Đôi mắt của Thiên Nhận Tuyết co rút lại, ngay lập tức tiến lên bên cạnh Kim Nguyệt, lo lắng nói

"Tiểu Nguyệt, ngươi như thế nào?"

Thế Hoa theo sau quan sát ánh mắt của Kim Nguyệt, thấy nó có vẻ không giống như là thất thần, ngược lại bên trong toàn là hưng phấn.

Tiếp đó hắn nhìn về phía sau đuôi, biểu cảm không khỏi phong phú.

Thế Hoa vỗ vai Thiên Nhận Tuyết, nói.

"Tuyết nhi, nó không có việc gì đâu, ngươi nhìn." Thế Hoa chỉ tay.

Ánh mắt của nàng quay theo hướng ngón tay, thấy được phía sau là thi thể của một đầu Hồn Thú đang bị Bạch Mãng quấn lấy mà kéo lê trên mặt đất.

Hồn Thú này cao khoảng 10 mét, có hình dáng không khác một con hạc là bao, toàn thân được bao phủ một bộ lông màu đỏ đậm, điểm xuyết bên trên còn có những dải lông trắng có hình dáng như đám mây.

"5 vạn năm Hoả Vân Truy Thiên Hạc, đồng thời sở hữu hai thuộc tính Phong - Hoả, không chỉ tốc độ nhanh mà liền khả năng công kích cũng vô cùng mạnh, do có khả năng phi hành nên được xem là khắc tinh với Xà loại Hồn Thú."

"Theo lý mà nói thì Bạch Mãng sẽ bị loại Hồn Thú này khắc chế, nhưng xem ra thân là Long chủng, có lẽ Bạch Mãng không quá mức chịu loài hạn chế này." Thế Hoa nhìn những vết chém chằng chịt trên xác của Hoả Vân Truy Thiên Hạc thì nói.

Thiên Nhận Tuyết xoa nhẹ trên đầu Bạch Mãng.

"Ngươi đã cố gắng rồi, Tiểu Nguyệt."

Sinh Mệnh Chi Lực từ tay nàng như nước chảy ra, đem một vầng lục quang bao phủ khắp cơ thể của Kim Nguyệt, đem cơ thể của nó đều hồi phục.

Tuy nói chưa hoàn toàn khống chế được Sinh Mệnh Chi Lực, nhưng nàng vẫn có thể điều động ở mức độ này.

Bạch Mãng được hồi phục thì lấy đầu cọ lấy Thiên Nhận Tuyết cùng Thế Hoa.

"Ngươi mặc dù chiến thắng nhưng cũng vẫn cũng chật vật rồi, đi nghỉ ngơi đi."

Kim Nguyệt nhẹ gật đầu, sau đó lôi xác của Hoả Vân Truy Thiên Hạc vào động của chính mình.

Hôm nay chật vật đánh nhau với đầu hạc già này cả ngày trời, nó cũng đói rồi.

Thế Hoa đến bên cạnh Thiên Nhận Tuyết.

"Tuyết nhi, một lần ăn của Tiểu Nguyệt sẽ tốn bao lâu để tiêu hoá?"

"Lần trước thì chỉ ăn Hồn Thú nghìn năm đến 1 vạn năm, tối đa cần khoảng 1 tuần để tiêu hoá. Còn 5 vạn năm...ta nghĩ cũng phải 2 đến 3 tuần." Thiên Nhận Tuyết phỏng đoán.

"Xem ra thời gian tới chúng ta đều sẽ phải ở Chúc Thiên sơn mạch rồi." Thế Hoa xoa đầu nàng.

"Ngươi sẽ không chán chứ?" Thiên Nhận Tuyết nhìn hắn.

"Chỉ cần có ngươi thì bất kỳ nơi nào cũng đều là thế ngoại đào viên." Thế Hoa cười đáp lại.

"Miệng lưỡi trơn tru." Gương mặt của Thiên Nhận Tuyết hơi xấu hổ mà đỏ ửng.

Thế Hoa cũng không phản bác, mà nhìn vào bầu trời đầy sao mà nói.

"Bây giờ ngươi muốn làm gì?"

Thiên Nhận Tuyết liền nói.

"Những lời giảng giải lúc nãy của ngươi ta vẫn còn muốn nghiền ngẫm một lúc."

"Vậy được rồi, thế thì ta cùng tu luyện với ngươi." Thế Hoa gật đầu.

Yêu đương nhưng cũng không quên tu luyện, đúng là quy chuẩn.