Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 138: Âm Dương hiến tế!



Rất nhanh thì cả hai liền đến được một cái động lớn, bên trong hàn khí bồng bềnh, thiên đại nguyên lực dày đặc đến mức hiện ra sương mờ.

Thế Hoa mỗi lần hít thở thì liền cảm nhận được các tế bào của cơ thể đang tham lam thôn phệ lấy nguồn năng lượng xung quanh, nơi này rõ ràng là một nơi tốt để tu luyện.

"Chục vạn năm trước thì nơi này là nơi sản sinh ra Huyền Băng Tuỷ, nhưng về sau không hiểu sao Huyền Băng Tuỷ lại không được thai nghén nữa, tuy nhiên thiên địa nguyên lực ở đây vẫn rất dày đặc nên được ta cải tạo thành nơi tu luyện cho Tiểu Bạch."

"Hiện giờ Tiểu Bạch đã là Hung Thú tu vi, nơi này đã không còn đủ năng lượng để nó tu luyện được nữa nên bị bỏ không. Tuy nhiên ở đây lại rất là vững vàng an toàn, hơn nữa độ bảo mật lại rất cao, để cho vị công tử ngươi sử dụng hoàn toàn là đầy đủ."

Tiểu Bạch là một đầu Băng Hùng Vương có tu vi 28 vạn năm, sức mạnh không thua gì A Thái, chỉ là Tiểu Bạch một thân độc hành, không có tộc đàn nên không được xếp vào hàng Thiên Vương.

Thế Hoa nhìn vệ sinh xung quanh động sạch sẽ thì gật đầu, đối với Tuyết Đế chắp tay.

"Vậy cảm tạ tiền bối."

Tuyết Đế gật đầu, nhìn Long Tiêu Dao một mắt rồi nói.

"Công tử đã có vị Cực Hạn Đấu La này bảo vệ thì ta lui trước."

"Ân, tiền bối bảo trọng." Thế Hoa gật đầu, còn không quên vẫy tay.

Tuyết Đế thấy vậy thì mặt không biểu tình mà biến mất.

"Âm Dương tiền bối, Long lão, mọi chuyện tiếp theo nhờ các ngươi rồi."

Âm Dương cùng Long Tiêu Dao gật đầu, chuyện tiếp theo không thể nào để sai sót nào xảy ra.

...

Thế Hoa ngồi xếp bằng giữa động băng, trên người Hồn Lực dao động, Thiên Cơ Tán xuất hiện bồng bềnh ở trước mặt hiện lên 4 vòng Hồn Hoàn.

Đệ nhất Hồn Hoàn có màu tím sẫm, lấy từ Hồn Thú Ám Kim Khủng Trảo Hùng có hiên hạn 7200.

Đệ nhị Hồn Hoàn có màu đen nhạt, lấy từ Hồn Thú Thuý Ma Điểu có niên hạn 1 vạn năm.

Đệ tam Hồn Hoàn có màu đen đậm, lấy từ Hồn Thú Băng Lôi Độc Giác Kình có niên hạn 3 vạn năm.

Đệ tứ Hồn Hoàn có màu đen sẫm, lấy từ Hồn Thú Thải Hồng Long có niên hạn 6 vạn năm.

Hồn Hoàn phối trí Tử Hắc Hắc Hắc, dưới điều kiện không sử dụng bí pháp (giống Thánh Linh Giáo có bí pháp giết Hồn Thú đề thăng niên hạn Hồn Hoàn của Hồn Sư) hay Thần Lực thì loại phối trí này chính là độc nhất vô nhị.

Âm Dương có kiến thức của nhiều đời nên tất nhiên cũng nhìn ra được sự bất phàm này, nhưng bây giờ là thời khắc quan trọng, hắn không có thời gian cảm thán, liền nói với Thế Hoa.

"Đông Quân công tử, ngươi chuẩn bị xong chưa?"

Thế Hoa gật đầu.

"Được, vậy ta đến đây." Âm Dương nói xong thì bắt đầu đọc lên những âm thanh cổ lão, từng đợt ngâm xướng vang lên như đang cộng hưởng cùng thiên địa, vô số ánh sáng tập trung trên người của Âm Dương cùng Thế Hoa, bao bọc cả hai người lại.

Tiếng ngâm xướng này chính là nội dung của Hồn Linh chi pháp, trên đường đi tới đây Y Lai Khắc Tư có đưa qua cho Âm Dương.

Trên người của Âm Dương Hỗn Độn Điểu lúc này xuất hiện ra hai luồng khí màu trắng cùng màu đen, theo ngâm xướng mà bắt đầu dung nhập vào cơ thể của Thế Hoa.

Âm Dương Nhị Khí nhập thể, Thế Hoa cảm nhận được Hỗn Nguyên Tiên Tâm đang đập mạnh hơn, như thể đang hướng hai luồng năng lượng này chảy đến khắp tế bào trên cơ thể.

Mà lúc này Tinh Thần Chi Lực của Thế Hoa xuất hiện ở bên ngoài cơ thể của Thế Hoa, do lúc trước dung hợp với Hỗn Nguyên Nhất Khí từ Hỗn Nguyên Tiên Thảo nên cũng có hai màu trắng đen.

Tinh Thần Chi Lực - Hỗn Nguyên Nhất Khí cùng Âm Dương Nhị Khí như nam châm trái cực, ngay lập tức dung hợp vào nhau phủ lên người của Thế Hoa, tạo ra một cái kén màu đen đậm.

Âm Dương cảm nhận được dị thường thì liền mở mắt.

"Vậy mà là Hỗn Nguyên Nhất Khí, xem ra hắn và ta gặp nhau cũng không phải là vô tình."

"Nếu đã có duyên như vậy thì ta cũng không ngại giúp thêm một tay."

Âm Dương Hỗn Độn Điểu ánh mắt sáng lên, Hồn Lực của hắn cùng thiên địa nguyên khí bắt đầu cùng nhau cộng hưởng, cả cái động băng bắt đầu xảy ra rung chấn kịch liệt.

...

Ở bên ngoài động băng, Cực Bắc Băng Nguyên.

Ở giữa gió tuyết lồng lộng, có một con gấu trắng đang dùng bốn chân của mình di chuyển về phía tây nam.

Con gấu trắng này cực kỳ khổng lồ, mặc dù đã dùng 4 chân nhưng vẫn đạt đến chiều cao 15 m. Bộ lông toàn thân dày dặn trắng nõn, ở giữa bốn phía là tuyết như Cực Bắc Băng Nguyên nếu như nhìn không kỹ liền cũng không phát hiện được.

Nó không ai khác chính là Băng Hùng Vương - Tiểu Bạch, một trong số ít Hung Thú ở Cực Bắc Chi Địa.

Băng Đế lúc này ngồi ở trên đầu của Tiểu Bạch, càm ràm nói.

"Tiểu Bạch, còn bao nhiêu nhóm Hồn Thú nữa?"

"Băng a di, chúng ta chỉ còn mỗi nhóm Tuyết Báo nữa thôi, rất nhanh liền sẽ đến."

Tiểu Bạch xưng Tuyết Đế là mẫu thân, nên Băng Đế cũng vì vậy mà biến thành a di của hắn.

Băng Đế thở dài chán chường nói.

"Tiểu Bạch, ngươi nói về sau mẫu thân ngươi muốn yên bề gia thất, ai mới là đối tượng phù hợp với mẫu thân ngươi a?"

Tiểu Bạch ngay lập tức nói.

"Chỉ cần không phải A Thái tên khốn kia là được."

Tiểu Bạch cùng A Thái lúc trước là đối thủ của nhau, có thể nói là chỉ cần thấy mặt là thấy chướng mắt, nghe tên là liền thấy chướng tai, nên cả hai đánh nhau rất nhiều.

Về sau cũng là Tuyết Đế ra hoà giải nên mới không còn đánh nhau.

"Được rồi, không tính hắn, liền không có ai sao?" Băng Đế bất đắc dĩ nói.

Tiểu Bạch vừa đi vừa suy nghĩ, liền nói.

"Luận thiên phú cùng tu vi thì Thú Thần Đế Thiên chắc chắn là đối tượng tốt, chỉ là hắn đã có Bích Cơ làm phối ngẫu, mẫu thân chắc chắn sẽ không vừa ý hắn."

"Liền Đế Thiên cũng không được thì đừng nói đến Hùng Quân, Vạn Yêu Vương hay Xích Vương... Nói thật thì ta cũng không biết ai mới xứng với mẫu thân."

"Vậy còn..." Băng Đế đang định tiến cử chính mình thì dừng lại, ánh mắt cảnh giác nhìn khắp nơi xung quanh.

Liền Tiểu Bạch cũng dừng di chuyển, ánh mắt hiện lên vẻ nghiêm túc.

Bọn hắn sở dĩ như vậy là do cảm nhận được dị thường.

Sâu bên trong lòng đất của Cực Bắc Chi Địa, Âm Khí cùng Dương Khí như bị cái gì đó thu hút, trồi ra khỏi mặt đất rồi hướng về phía trung tâm của Cực Bắc Băng Nguyên mà di chuyển.

Quy mô khổng lồ này trải rộng trên khắp phạm vi Cực Bắc Chi Địa, làm cho biết bao Hồn Thú tru tréo sợ hãi.

Băng Đế vừa nhìn thì liền nhận loại năng lượng đặc thù này.

"Cái này... là Âm Dương Nhị Khí?"

Vừa suy nghĩ xong thì nàng nghe được Tiểu Bạch hốt hoảng nói.

"Băng a di, hướng thứ này di chuyển hình như đó là chỗ của mẫu thân a, chúng ta có cần tới kiểm tra không?"

Băng Đế ngay lập tức lắc đầu, nói.

"Không cần, mẫu thân của ngươi đã nói là có chuyện gì xảy ra cũng không được hướng tới chỗ đó. Bây giờ chúng ta tiếp tục tới chỗ của Tuyết Báo Vương ra thông cáo, tránh tộc đàn của nó vọng động."

Tiểu Bạch đối với Băng Đế cũng rất là nghe lời, không nói gì thêm mà gật đầu, từng cái chân lớn như cổ thụ di chuyển với nhịp độ ngày càng nhanh, hướng về phía trước mà tiến lên.

...

Mà ở một bên khác, Tuyết Đế cũng cảm nhận được dị động đang xảy ra, nhìn thấy Âm Dương Nhị Khí khắp Cực Bắc Chi Địa đổ dồn về hang động thì suy nghĩ.

"Âm Dương Nhị Khí bị mất nhiều như vậy, xem ra ít nhất là một trăm năm tới thiên địa nguyên khí của Cực Bắc Chi Địa sẽ bị giảm mất 3 phần."

Vạn vật trên đời đều liên quan đến âm và dương, cả năng lượng cũng không thoát khỏi phạm vi này.

Âm Dương Hỗn Độn Điểu lấy đi nhiều Âm Dương Nhị Khí như vậy sẽ tạm thời suy yếu khả năng sản sinh năng lượng của Cực Bắc Chi Địa.

Nhưng trong mắt nàng mà nói thì một trăm năm cũng không quá dài, dù sao đối với Hồn Thú thì một trăm năm cũng chỉ là cái chớp mắt mà thôi.

Hơn nữa nàng trước đây không lâu liền hấp thụ được rất nhiều Hàn Băng Tuỷ, so với một trăm năm tu luyện đáng giá hơn không biết bao nhiêu lần, nên đối với chuyện này cũng không để trong lòng.

Còn đám 10 vạn năm Hồn Thú kia, nàng chỉ cần đem một ít thiên tài địa bảo ra đến trấn an bọn chúng thì mọi chuyện cũng sẽ đâu vào đó.

Như đã nói ở trên, 100 năm không phải là thời gian dài.

Mọi chuyện đã được tính toán xong thì nàng lại tiếp tục nhắm mắt tu luyện.

Thiên kiếp sắp tới, nàng không thể nào buông lỏng bản thân một khoảng khắc nào.

...

Mà Âm Dương lúc này cảm nhận được Âm Dương Nhị Khí theo triệu hoán của mình mà từ ở khắp nơi tứ phương thì liền hấp thụ hết về phía bản thân, sau đó ngay lập tức tinh luyện đem những gì tinh tuý nhất đồ dồn về phía chiếc kén của Thế Hoa.

Âm Dương Hỗn Độn Điểu được cấu tạo từ Âm Dương Nhị Khí đầu tiên của thiên địa, cũng tức là tinh khiết cùng cường đại nhất, nên hắn có khả năng hấp thụ cùng tinh lọc Âm Khí cùng Dương Khí ở không gian khắp nơi hướng về cơ thể của mình để tu luyện.

Tuy ở những giai đoạn đầu năng lực này có chút không được hiệu quả lắm, nhưng sau khi độ kiếp 10 vạn năm thì sự kín khủng của năng lực này mới được phô ra, mà kết quả rõ ràng nhất chính là tốc độ tu luyện biến thái của Âm Dương Hỗn Độn Điểu.

Mà những gì Âm Dương Hỗn Độn Điểu đang làm lúc này chính là khởi động hết công suất của khả năng này, luyện hoá tất cả Âm Dương Nhị Khí có thể thu thập được ở Cực Bắc Chi Địa sau đó đem tất cả tinh hoa đó đổ dồn về phía Thế Hoa.

Mà Thế Hoa lúc này cảm nhận được cơ thể đang trong một trạng thái huyền diệu cực kỳ, năng lượng thần bí đang chạy dọc theo cơ thể của hắn, biến thành những công nhân mà cải tạo lại cơ thể của hắn.

Từng sợi cơ, đốt xương, mạch máu... đều được thấm nhuần những nguồn năng lượng này mà thuế biến.

Liền Sinh Mệnh Chi Lực khổng lồ trong người của Thế Hoa cũng theo dòng chảy năng lượng này mà trở nên thông thuận, hoà hợp với cơ thể cùng linh hồn của Thế Hoa hơn.

Hỗn Nguyên Tiên Tâm đang đập liên hồi, hiện lên quang mang màu trắng tinh, đem tất cả năng lượng vận chuyển đến từng tế bào trong cơ thể.

Thời gian trôi qua, theo càng nhiều Âm Dương Nhị Khí được bổ sung chiếc kén thì năng lượng đang có hai màu trắng đen chầm chậm biến mất, chỉ để lại một làn khí vụ có màu đen thăm thẳm có khí tức cổ lão cùng trầm trọng bao bọc lại Thế Hoa.

Mà Y Lai Khắc Tư đang quan sát tình trạng cơ thể của Thế Hoa nhìn thấy khí vụ này thì trong ánh mắt tang thương như u đầm kia cũng hiện lên một chút quang mang.

"Khí tức này là..."

Sau đó hắn nhìn qua Âm Dương đang ra sức giúp Thế Hoa thì lẩm bẩm.

"Cái này đối với thiếu gia là một chuyện tốt, vậy ta cũng phải ra chút sức vậy."

Y Lai Khắc Tư ngay lập tức cầm lên quyền trượng của mình, trong miệng cũng bắt đầu xướng ngâm cổ ngữ.

Trên người Y Lai Khắc Tư hiện lên hai đạo ký tự, một đen một trắng hướng về Âm Dương mà quấn quanh.

Âm Dương lúc này sửng sốt, bởi hắn cảm nhận được theo hai dòng ký tự quấn quanh người hắn thì Âm Dương Nhị Khí đổ về người cũng nhiều hơn, hơn nữa tốc độ luyện hoá cũng tăng bạo.

"Cái này là..."

Y Lai Khắc Tư lúc này truyền âm.

"Lão phu lúc trước giết rất nhiều người, trên người nhiều nhất là âm khí, nhưng bản thân sinh ra lại là tượng trưng của quang minh, lại là tượng trưng của dương khí. Âm dương tương khắc, âm dương tương hỗ, lão phu cũng lĩnh ngộ được một hai."

"Chỉ là kiến thức hạn hẹp, chỉ có thể giúp ngươi đến đây, còn lại phải nhờ ngươi rồi."

Âm Dương nghe vậy thì cười ha hả, nói.

"Từ lúc ta biết ngươi là người tạo ra Hồn Linh chi pháp liền biết ngươi không phải là kẻ đơn giản. Y Lai Khắc Tư, ta thật sự rất muốn cùng ngươi hàn huyên một lần."

Y lão cũng không chối từ, nói.

"Ngươi về sau cũng thường xuyên ở tại Tinh Thần Chi Hải của thiếu gia, thời gian sẽ có rất nhiều."

"Vậy một lời đã định."

"Một lời đã định."

Âm Dương có được hỗ trợ của Y Lai Khắc Tư thì luyện hoá càng khởi kình, Âm Dương Nhị Khí giống như cơn bão lấy hắn cùng Thế Hoa làm trung tâm.

Mà nỗ lực của Âm Dương cũng giúp Hồn Lực của Thế Hoa đột phá bình cảnh.

Từ 48 cấp đề thăng lên đến 49 cấp, rồi liền đến 50 cấp!

Nếu như bình thường, bởi vì mật độ của Hồn Lực quá cao nên Thế Hoa có chăm chỉ tu luyện thì cũng phải tốn thêm 1 năm nữa mới đột phá đến 50 cấp, nhưng từ nãy đến giờ cả quá trình cũng chỉ tốn có 1 tiếng đồng hồ.

Không chỉ thế, Tinh Thần Lực của Thế Hoa cũng đang cấp tốc đề thăng, cảnh giới Linh Vực Cảnh đỉnh phong cũng đang dần dần giãn ra, vô hạn tiếp cận đến Linh Vực Cảnh đỉnh phong, số lượng có thể sánh ngang với Cực Hạn Đấu La.

...

Năm ngày trôi qua, Âm Dương Nhị Khí ở Cực Bắc Băng Nguyên đã dừng tiêu hao, không còn đổ về phía băng động nữa.

Theo năng lượng bị Thế Hoa hấp thụ càng nhiều thì cơ thể của Âm Dương càng ngày càng mờ nhạt, đến cuối cùng liền biến mất, chỉ để lại một cái Hồn Hoàn.

Hồn Hoàn này không có màu đỏ như 10 vạn năm Hồn Thú, mà chia mỗi bên thành hai màu đen trắng, ở mỗi bên còn có một đạo kim văn, nhìn rất là đẹp mắt.

Sở dĩ Hồn Hoàn có màu kỳ lạ như vậy là do Âm Dương Hỗn Độn Điểu không phải Hồn Thú bình thường, nó là hiện thân của Âm Dương Nhị Khí từ lúc một tinh cầu mới được khai sinh, nên Hồn Hoàn cũng bị chính Âm Dương Nhị Khí tác động đến, xảy ra biến dị như bây giờ.

Hồn Hoàn này tự treo lên Thiên Cơ Tán, xếp hàng đệ ngũ sau bốn cái Hồn Hoàn kia, sau đó dung nhập vào bên trong chiếc kén màu đen, tự động trở về thể nội của Thế Hoa.

Thế Hoa lúc này vẫn đang theo bản năng vận dụng《 Tinh Không Hư Thần Quyết 》để xoay chuyển Hồn Lực, vừa luyện hoá Hồn Hoàn vừa đề thăng tu vi.

Bên trong Tinh Thần Chi Hải,

Hư ảnh của Nguyên Tố Phượng Hoàng lúc này cũng theo Thế Hoa vận dụng nội công mà hấp thụ hắc vụ ở khắp nơi xung quanh về cơ thể, sau đó nó mở mắt ra, cửu thải thần quang chiếu rọi kéo theo đó là một tiếng phượng minh vang vọng khắp Tinh Thần Chi Hải.

Y Lai Khắc Tư ở một bên cảm nhận được dị động thì cảnh giác nhìn sang.

"Đây lại là có chuyện gì?" Y Lai Khắc Tư nhíu mày, nhưng không cảm nhận được ác ý.

Cửu thải thần quang sau đó không lâu biến thành chất lỏng, bắt đầu thoát ly khỏi Tinh Thần Chi Hải mà hoà nhập vào Hỗn Nguyên Tiên Tâm.

Hỗn Nguyên Tiên Tâm như được tăng thêm thuốc trợ lực, trái tim đập ngày càng mạnh, phân tán luồng hai luồng năng lượng màu đen cùng thải sắc khắp cơ thể của Thế Hoa.

Sinh mệnh cấp độ thăng hoa, da thịt của Thế Hoa đang bắt đầu một lần thoát thai hoán cốt.

Y Lai Khắc Tư cũng cảm nhận được biến hoá thì liền cũng giảm cảnh giác xuống, yên lặng phóng Tinh Thần Lực ra ngoài để tránh kẻ không thiện tới làm phiền.

Bây giờ ở bên ngoài nhìn vào thì có thể thấy được chiếc kén màu đen này đang hiện lên từng sóng năng lượng ba động, tạo nên từng tiếng tim đập vang vọng khắp cả băng động, lượng năng lượng dồi dào đang mãnh liệt dao động bên trong như thể đang chờ đợi lấy một cuộc lột xác huy hoàng.