Đan Vũ Càn Khôn

Chương 443: Chiến trường và giai đoạn khởi động (1)



Giữa bình nguyên hoang vu này, vẻ to lớn của nó lộ ra vẻ vô cùng rực rỡ, khí thế to lớn.

Sau khi tiến vào thánh đại thì Tần Phàm hầu như vẫn còn trong trạng thái bế quan nên đối với chuyện Thiên Tài Chiến lần này cũng không phải thập phần rõ ràng. Bất quá cũng may vừa rồi trưởng lão KIm Thượng Thiên tài Chiến đã tuyên bố quy tắc cuộc chiến này.

Cửa đầu tiên Thiên Tài Chiến chính là đến được một tòa thành trì, sau khi đến được tòa thành trì đó mới chân chính có tư cách tham dự Thiên Tài Chiến. Mà sau khi tiến vào đó thì những người tham dự sẽ bắt đầu giao phong với nhau, hai người còn lại cuối cùng sẽ quyết chiến Tử Cấm Đỉnh. Tần Phàm vừa hồi tưởng lại quy tắc Thiên Tài Chiến vừa phóng mắt nhìn về phía tòa thành trì ở xa xa.

Trong tòa thành trì kia có một cung điện cao lớn, mà trên cung khuyết đó chính là nơi quyết chiến chọn lựa ra vị trí đệ nhất thiên tài chiến.

- Quyết chiến Tử Cấm Đỉnh. Ha ha, tựa hồ cũng rất có ý tứ.

Khóe miệng Tần Phàm khẽ nhếch lên, tràn đầy tự tin, lần này hắn nhất định muốn đến Tử Cấm Đỉnh kia.

Nhưng vào lúc này, ở phương xa bắt đầu truyền đến trận trận thanh âm nổ vang, sau đó Tần Phàm ngẩng đầu nhìn lại liền phát hiện một mảng lớn đen nghịt vô cùng đông đúc, phô thiên cái địa từ phía trên bình nguyên đang chạy như điên đến.

Vạn thú xông pha!

Đây chính là cửa thứ nhất Thiên Tài Chiến! Chỉ có thể vượt qua đám yêu thú dày đặc này thì mới có thể quyết chiến tại thành trì. Thực lực mỗi một con yêu thú này ít nhất cũng là yêu thú cấp sáu, tương đương với Linh Vũ Sư.

Nếu như không phải vượt qua đàn thú khổng lồ này trước khi cửa thành trì đóng lại thì người đó sẽ bị loại trực tiếp.

Mất đi tư cách quyết chiến Thiên tài chiến!

Căn bản không xứng với danh xưng thiên tài!

- Hiện tại... Bắt đầu!

Nhìn đàn thú mãnh liệt kia, Tần Phàm kích động một phen trong lồng ngực, chiến ý được thiêu đốt lên trong nháy mắt. Quả thật, ngoại trừ lúc vượt qua yêu thú ở hoang nguyên thì cũng rất lâu rồi hắn không gặp đàn yêu thú nào đông như thế này.

Bất quá, hắn không hề có chút sợ hãi.

Chân khẽ bước một bước, thân hình như một lưu tinh, hắn toàn lực triển khai Lưu tinh bộ, giống như một ngôi sao xẹt, trực tiếp tiến về phía đàn thú kia.

Tiến lên!

Mà sau khi những người tham gia Thiên tài chiến bước vào chiến trường thì quảng trường thần điện liền biến thành một màn hình thấu kính lớn. Mọi người ở bốn phía quảng trường đều có thể nhìn thấy màn hình lớn này, tinh tường hết thảy mọi sự phát sinh ở chiến trường.

Nếu lúc này Tần Phàm ở ngoài thì hắn sẽ vô cùng kinh ngạc phát hiện cảnh tượng này quả thật vô cùng giống với rạp chiếu bóng độc nhất vô nhị ở địa cầu! Trên quảng trường, có thể quan sát hết thảy chiến trường Thiên Tài Chiến, bao gồm Tần Phàm và tất cả những người tham dự khác.

Tất cả người xem đều như lạc vào một cảnh giới mới lạ khác.

Nhớ tới lần đầu Tần Phàm tham gia cuộc chiến Triêu Thánh thì chúng trưởng lão thánh địa cũng chỉ ở trên thủy tinh cầu quan sát, số lượng cũng vô cùng lớn. Bất quá Đại Càn Quốc không có điều kiện như vậy, cũng chỉ có Chân Vũ thánh địa này mới có thể thực hiện, nếu không phải là người thánh địa thì quả thật không có phúc khí nhìn một tràng rầm rộ như thế này.

- Oanh! Oanh! Oanh!

Theo từng đợt thanh thế từ chiến trường Thiên Tài Chiến truyền ra, người xem trên quảng trường đều có thể nhìn thấy mỗi một người tham dự đã bắt đầu đánh nhau với đàn yêu thú kia.

Những người tham chiến là muốn vượt qua đàn yêu thú mà tiến đến thành trì ở xa xa, mà những yêu thú kia cũng cường đại hung tàn, liều lĩnh ngăn cản những người muốn tiến tới. Lần tham chiến này cũng chỉ có thể đánh nhau với yêu thú trước tiên rồi mới có thể tiến về thành trì ở phía xa được.

- Ha ha, trò hay đã bắt đầu rồi, thực lực mỗi một con yêu thú đều không kém. Nhiều người tụ lại một chỗ như vậy thì những người tham chiến muốn đến được thành trì cũng không dễ dàng a.

- Tùy tiện gặp một con cũng đều là yêu thú cấp sáu. Nếu đổi lại là ta, gặp phải đàn yêu thú như vậy thì nhiều nhất cũng chỉ có thể chống lại 3 con mà thôi, nếu nhiều hơn thì cũng chỉ có thể xoay người chạy trốn mà thôi.

- Đừng nói là ngươi, trong những người tham chiến kia, ngoại trừ Tần Phàm cảnh giới không rõ ràng ra thì những người khác căn bản đều là cảnh giới Cửu cấp Linh Vũ Sư trở lên, hơn nữa còn có một bộ phận đến từ Thiên Cơ Đỉnh, những yêu thú này cũng không thể làm khó được bọn họ.

- Chậc chậc, thật là lợi hại a! Những yêu thú cấp sáu này thậm chí bị một kích trí mạng giết chết, những người này cũng quá lợi hại đi a! Ta thật muốn xuống đánh một trận, bất quá đáng tiếc thực lực của ta không đủ nên hiện tại cũng chỉ có thể im lặng mà xem.

- Đúng a, có thể đánh cùng một trận với những thiên tài chân chính này thì cho dù chết cũng đáng giá.

- Ha ha, một trong những điều kiện tham gia Thiên tài chiến chính là không được tiến vào Chân vũ thánh địa quá 12 năm, nếu như ngươi muốn tham gia thì mau chóng ghi danh a, nếu không thì sau này không còn cơ hội đâu!

Nhìn đàn yêu thú khổng lồ kia, mọi người trên quảng trường không khỏi bắt đầu nghị luận rối rít, có người bàn luận về đàn yêu thú hung tàn, có người thì cảm thán thực lực cường đại của những người tham chiến. Hơn hết là khi nhìn thấy tràng diện to lớn kia thì mọi người không khỏi cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, hận không thể tham dự vào trong đó.

Dù sao thì cả Vũ Thiên đại lục đều trọng võ đạo, những người trong Vũ Thánh, mỗi một người đều là thiên tài một phương, trong cơ thể đều có một loại nhiệt huyết không cam chịu.

Nhiệt huyết chiến đấu!

Anh dũng đoạt giải quán quân!

Vạn chúng chú ý!

Lưu danh trên tường vinh quang!

Có ai không muốn?

- Nhìn bên kia, Sa Vũ Đại Chấn Quốc thật là lợi hại, chỉ xuất thủ một chiêu mà giết chết bốn năm con yêu thú cấp sáu! Trợi ạ, quá yêu nghiệt a!

- Nhìn bên kia nữa kìa, mau nhìn, Dịch Khuyết Đại Ly Quốc kia không hổ là á quân thiên tài chiến, cầm trường kiếm trong tay, bạch y bồng bềnh, đi giữa bầy yêu thú cấp sáu như chốn không người.

- Oa, nhìn tên kia dùng vũ kỹ gì vậy? Cả người hóa thành một đoàn hắc vụ, tất cả yêu thú đụng vào hắn đều bị văng ra! Tốc độ hắn tiến tới cũng thập phần nhanh chóng a!

- Đó là Viên Cảnh Thiên, không hổ là đệ nhất phòng ngự, công kích của những yêu thú cấp sáu này lên người hắn đều giống như là chưa hề có chuyện gì xảy ra.

- Ừ, còn Nhiếp Bá kia cũng không hổ là đệ nhất công kích hai năm qua, dù chỉ tiến vào Thiên Cơ Đỉnh ba tháng nhưng thực lực của hắn tựa hồ đề cao không ít, một đao chém rụng một yêu thú, tốc độ này cũng không chậm a.

- Bên kia... Chẳng phải là Tần Phàm sao? Không phải nghe nói ngay cả Nhiếp Bá cũng thua trong tay hắn sao? Tốc độ của hắn tựa hồ có phần chậm a, thậm chí còn ở vị trí thứ 51.

- Đúng a, thật kỳ quái, không phải Tần Phàm trong truyền thuyết này phòng ngự cũng rất ghê gớm sao? Như thế nào mà hăn như rất sợ bầy yêu thú này, nhìn thấy đều né tránh đi.