Đại Náo Từ 1960

Chương 6: Bánh bao nóng hổi




Giang Bình An nghe bụng đói của Tần Hoài Như sôi lên lợi hại, hắn tủm tỉm cười rồi đi nhanh ra phòng, sau đó gọi ra cửa hàng ảo và tra xét bảng vật phẩm giao dịch, tìm nhanh ở khu vực điểm tâm.

Vật phẩm giao dịch: bánh bao nhân thịt heo.

Giá thu mua: 1 HP/500 cái.

Giá bán ra: 2 HP/500 cái.

Ghi chú: Bánh bao nóng hổi, vừa thổi vừa ăn.

Giang Bình An định chốt đơn nhưng chợt nhớ không gian trữ vật cũ đã chứa đầy cá tôm trong 1m³, vậy là hắn quyết định mua thêm 5m³ không gian trữ vật để sử dụng. Sau đó lại chốt đơn mua 500 bánh bao nhân thịt heo nóng hôi hổi.

Ting...

- Quý khách Giang Bình An đã giao dịch thành công mua 5m³ không gian trữ vật và 500 bánh bao nhân thịt heo. Đã trừ 502HP từ ví tiền của quý khách.

Không còn nhu cầu nữa nên Giang Bình An đóng cửa hàng ảo và cầm một cái bánh bao vào cho mỹ nhân.

- Tần tỷ à, bánh bao đây.

Tần Hoài Như đang mắc cỡ quẫn bách, nằm trên giường đất quay mặt vào phía vách tường, bỗng nhiên nghe tiếng gọi có bánh bao, nàng đang nằm đói vựng vựng tưởng đâu mình đang nằm mơ bèn nuốt nước miếng ừng ực và không phản ứng Giang Bình An.

Hắn thấy vậy liền leo lên giường đất, vạch ổ chăn lôi người đẹp ra để đưa bánh bao cứu đói.

Tần Hoài Như hốt hoảng vì bị lôi ra, nhưng nhìn thấy Giang Bình An đang cười tươi, tay cầm cái bánh bao trắng muốt to lớn, nóng bốc khói và thơm ngào ngạt thì nàng mới biết vừa rồi không phải là nằm mơ.

Phản ứng thành thật của một cơ thể đang đói muốn xỉu làm Tần Hoài Như chụp ngay cái bánh bao rồi ăn ngấu nghiến trước khi nàng kịp suy nghĩ hoặc kịp nói lời khách sáo như thường lệ, Giang Bình An thấy một mỹ nữ đẹp đến như vậy mà lại thê thảm đói xém xỉu thì hắn chỉ biết lắc đầu bi ai cho cái thời đại này.

Không biết sao trong đầu Giang Bình An lại hiện lên tác phẩm Vợ Nhặt của kiếp trước, một anh chàng độc thân cẩu giống hắn chỉ dựa vào một bữa ăn mà đã nhặt được một người vợ.

Bên này Tần Hoài Như không có thời gian để mơ mộng viễn vông như hắn, nàng đang đắm chìm trong một bữa đại tiệc hầu như có thể nói là ngon nhất đời nàng.

Tần Hoài Như chưa bao giờ thấy bánh bao nhân thịt ở đâu mà lại có bột bánh trắng mịn và mềm thơm đến thế, nhân có nhiều thịt, lại nhiều nước luộc, gia vị quá đầy đủ và vừa ăn... nàng thấy hạnh phúc, thấy như đang ở trên thiên đường.

(PS: nước luộc là chất béo, ý nói dầu mỡ)

Bánh bao khá to, kích cỡ như một bàn tay người lớn nên dù Tần Hoài Như ngấu nghiến xử lý thì cũng phải mất vài phút. Khi những miếng bánh cuối cùng sắp biến mất, Tần Hoài Như mới kịp định thần trở lại, nàng phát hiện mình ăn uống quá doạ người, không chừa được chút gì cho chủ nhân nơi đây, mà lại là một cái bánh bao cực phẩm như vậy.

- Khụ khụ... Bình An... ta...

Tần Hoài Như quẫn bách muốn thốt lời xin lỗi nhưng cơn nghẹn vì ăn quá gấp lại ùa về chặn ngay cổ họng, ngay lúc này, Giang Bình An đã thủ sẵn một ly nước ấm đưa qua ngay cho mỹ nữ, Tần Hoài Như nhìn ly nước đã được chuẩn bị sẵn nãy giờ cho nàng mà bỗng thấy cay xè đôi mắt, nàng cầm ly nước uống chống nghẹn, không biết nước ấm hơn hay là lòng nàng đang được sưởi ấm ấm hơn?

Uống được gần nửa ly thì nước mắt của Tần Hoài Như đã không nhịn được nữa phải tuôn rơi đầy mặt, nàng nhớ tới cuộc đời của nàng, sinh ra trong thập niên 30-40, chinh chiến loạn lạc, lớp nào chống quân xâm lược lớp nào nội chiến giữa hai Đảng.

Mãi đến năm 1949 đất nước mới được yên bình, nhưng mọi thứ đã toang hoang vỡ nát. Cuộc sống khó khăn lầm than suốt cả chục năm nay, đặc biệt là khu vực nông thôn.

Năm 18 tuổi nàng nhờ nhan sắc mỹ miều nên lấy được chồng thành thị, nàng tưởng đâu được đổi đời, nhưng số phận trêu ngươi, hồng nhan bạc phận, chồng nàng ghen tuông gần như là hoang tưởng, suốt ngày kiếm chuyện dằn vặt hành hạ mắng chửi, bà mẹ chồng lại hùa theo quyết tâm dạy dỗ con dâu cho ra ngô ra khoai, cả nhà năm miệng ăn, ba người lớn và hai đứa con thơ nhưng chỉ có một mình chồng của nàng là có hộ khẩu thành thị được cấp phát lương phiếu, mỗi tháng lãnh trợ cấp 30 cân lương thực, nghĩa là 15kg, kèm theo tiền lương công nhân bậc 1 ít ỏi.

Có thể nói cuộc đời của nàng lúc chưa có chồng thì chiến tranh loạn lạc bữa đói bữa no, sau khi lấy chồng thì bữa no bữa đói kèm theo cảnh địa ngục trong nhà chồng. Vì vậy cho nên tại sao nàng lại bật khóc chỉ vì một cái bánh bao nóng hổi và một ly nước ấm quá ấm lòng của Giang Bình An.

Nước mắt của Tần Hoài Như rơi như mưa, ban đầu chỉ lác đác vài giọt, sau đó là rì rào xào xạc, rồi ào ào như trút nước.

Giang Bình An ngồi sát bên nhìn thấy tất cả, độc thân cẩu là chúa ghét thấy con gái khóc trước mặt, đặc biệt là con gái đẹp chứ đừng nói là mỹ nhân mang theo mị cốt, hắn xao xuyến trong lòng và rất tự nhiên ôm lấy Tần Hoài Như vào lòng để an ủi nàng.

Giang Bình An không thốt lời nào, Tần Hoài Như cũng không nói câu chi, nàng dựa vào bờ vai ấm áp của hắn để tiếp tục khóc cho thỏa dỗi hờn.

Cổ nhân từng ví nữ nhân là do nước tạo thành, bởi vậy chẳng bao lâu vạt áo trước ngực của Giang Bình An đã bị khóc ướt sũng, nước mắt trôi đi rửa sạch những nỗi buồn đau tủi phận, làm cho tâm trạng của Tần Hoài Như trở nên nhẹ nhàng hơn, tâm hồn cũng cởi mở ra...

Giang Bình An thấy Tần Hoài Như trong lòng hắn đã dần hết khóc, hắn dùng tay nâng cằm cho mặt của nàng ngẩng lên, sau đó thật tự nhiên lau bớt nước mắt trên mặt tú mỹ không chút son phấn của nàng.

Tần Hoài Như theo phản xạ định lùi ra hoặc cản tay hắn nhưng nàng lại nhìn thấy đôi mắt của Giang Bình An chứa đầy sự quan tâm thương tiếc, nàng bị hớp hồn bởi ánh mắt ấy, hắn đã thành công lẻn vào tâm hồn vừa mới mở rộng ra của nàng.

Giang Bình An thật nhẹ nhàng và nâng niu chùi lau gương mặt xinh đẹp đẫm lệ, sau đó lại thật nhanh dùng đôi môi tấn công đôi môi gần trong gang tấc của Tần Hoài Như, trong lòng hắn lúc này gào thét:

"Ta cóc cần biết ai yêu hay ai ghét nàng trong nguyên tác này hay trong nguyên tác nọ, ta đã đến đây thì ta sẽ chinh phục tất cả, yêu những ai đáng yêu, làm những gì đáng làm. Tần Hoài Như hiện giờ vẫn chưa bị hắc hóa, ta quyết thu định rồi!"

Bên kia trong lòng của Tần Hoài Như cũng nổi lên phong ba bão tố:

"Trời ơi ta phải làm sao đây? Địa ngục trong nhà vì sao ta phải giữ? Thiên đường ở đây vì sao ta phải tránh?"

Nỗi giằng xé nội tâm của Tần Hoài Như chưa kịp phân ra thắng bại thì sự cuồng nhiệt như ngọn núi lửa của Giang Bình An đã cuốn trôi nàng theo từng luồng cảm xúc đê mê.

Lúc này tác dụng của chu quả mà Giang Bình An ăn khi nãy đã nổi lên tác dụng, hắn càng đòi hỏi, càng chiếm hữu Tần Hoài Như thì hắn lại càng hấp thu tốt chất dinh dưỡng của chu quả, rồi đến lượt khi hắn lên đỉnh vu sơn, hắn lại truyền dinh dưỡng của chu quả dư thừa qua mỹ nhân kèm theo tinh hoa của hắn.

Lần đầu tiên 10 phút, lần thứ hai gần 20 phút, lần thứ ba hai bên nam nữ đã gắn bó keo sơn, hiểu biết nhau hơn, phối hợp với nhau hơn nên kéo dài chầm chậm đến hơn 30 phút, toàn bộ dinh dưỡng dư thừa to lớn của chu quả đã được cặp nhân tình này hấp thu cải tạo cơ thể triệt để, ngay cả cái cổ chân bị đau của Tần Hoài Như cũng không chữa tự lành.

(PS: Giang Bình An đang ở Trung Quốc 1960, không vi phạm pháp luật Việt Nam, mong mọi người du di nhé)

Mây tan mưa tạnh, Tần Hoài Như nép mình nằm gọn trong vòng tay của Giang Bình An đầy thỏa mãn, nàng thầm thì:

- Bình An ơi, chàng làm gì mà hung hăng quá vậy, làm người ta như muốn tan vỡ ra luôn.

Nghe lời nói yêu thương của mỹ nữ, hắn cười hắc hắc không nói gì, chỉ là hai tay lại dùng sức xiết chặt nàng hơn, như thể muốn kéo cho nàng hoà nhập luôn vào cơ thể của hắn vậy.

- Cảm ơn ngươi Bình An, nhưng giờ chúng ta phải làm sao đây?

Chuyện này không làm khó được một Giang Bình An luôn sát phạt quyết đoán, hắn nói dứt khoát:

- Hoài Như, nếu nàng muốn ở cùng ta thì nàng cứ bỏ Giả Đông Húc đi, ta sẽ lo cho nàng trọn đời. Lúc đó nàng muốn cưới thì ta cưới, nàng muốn không cưới thì ta không cưới, nhưng nàng sẽ có nhà, có lương thực, có tiền, có phiếu.

- Nếu ta không bỏ được chồng con thì sao?

- Nếu nàng không bỏ được thì sao này có khó khăn gì thì cứ tìm ta, bất kể chuyện gì. Nhưng nói thiệt với nàng ta thích đường đường chính chính, không thích làm chuyện lén lút sau lưng ai cả, nhất là trong chuyện tình cảm. Hôm nay vì không kìm lòng được, ta đã mạo phạm nàng là gái đã có chồng, ta rất muốn nàng hãy ly hôn và về với ta chính thức.

Tần Hoài Như nãy giờ nghe Giang Bình An nói chuyện liền hết hồn, nàng không ngờ Giang Bình An lại gan to và dứt khoát như vậy, nhưng nàng ngẫm nghĩ lại kỹ càng thì thấy cách giải quyết của tình lang quả thật xứng đáng là một đấng trượng phu, dám làm dám chịu chứ không lén la lén lút với vợ người.

Giang Bình An thấy người đẹp vẫn chưa quyết định, hắn liền im lặng để nàng cân nhắc thiệt hơn.

Một lúc lâu sau Tần Hoài Như hỏi thăm tình lang:

- Bình An ơi sau này chàng có chán ghét ta chăng?

- Tại sao ta phải chán ghét nàng?

- Dù cho bỏ chồng, thì ta vẫn là gái đã có chồng, từng sinh hai đứa con, tuổi lại lớn hơn chàng, hộ khẩu thì ở nông thôn không có phiếu gạo, sau này nhan sắc không còn, không xin được việc làm thì phải làm sao đây?

- Ha ha ha... ta thích là thích con người của nàng chứ đâu liên quan gì đến hoàn cảnh, tiền bạc, lương thực hay độ tuổi. Mọi chuyện đã có ta lo, riêng chuyện nhan sắc thì nàng cứ yên tâm, ta đã gieo một quẻ bói, quẻ bói đã hiển thị rất rõ ràng là từ giờ cho đến lúc 99 tuổi thì nhan sắc của nàng sẽ ngày càng đẹp hơn chứ không hiện lão chút nào. Khi nàng bước qua tuổi 100 thì nhan sắc mới kém đi đôi chút mà thôi.

- Cái anh chàng này vậy mà cũng biết nói xạo dữ ghê ta. Ha ha ha... còn qua 100 tuổi mới kém sắc nữa chứ... bộ chàng muốn chọc ta cười bể bụng hay sao?

- Nàng sẽ không bao giờ bể bụng, trừ phi...

- Hả, trừ phi cái gì?





Loạn thế khởi, hào kiệt phân tranh.

Nơi máu anh hùng và lệ mỹ nhân hoà quyện vào nhau.

Nhân quả và luân hồi đan xen tạo thành bánh xe vận mệnh.

Giữa mộng và tỉnh, đúng và sai, đâu mới là con đường chân đạo.

Tất cả chỉ có tại