Đại Náo Từ 1960

Chương 173




- Jessica tiểu thư, nguyện vọng của nàng muốn cho người dân các vùng khô nóng của châu Phi và thế giới sống tốt hơn có lẽ... đã thành sự thật rồi đấy...

Jessica Alba chuyển sầu thành vui, quên béng vụ giận hờn, nàng hớn hở như bắt được vàng liền hỏi ngay:

- Thật sao Giang thủ tướng? Chúng ta có thể tự xây dựng các tòa nhà cao tầng này sao?

- Có thể tự xây dựng. Ta vừa liên hệ bên bộ phận kỹ thuật, đầu tháng ba sắp tới, họ sẽ bay sang đây thiết lập một nhà máy sản xuất một loại vật liệu xây dựng mới, gọi là bê tông Cát Điền, để xây dựng các tòa nhà cao tầng giống như vầy. Nhưng trước mắt chỉ phục vụ việc xây dựng ở dự án 1 triệu km² ở đây thôi.

Như đã tính toán, nơi đây cần có 1-2 tỷ công nhân làm việc, như vậy có thể thu hút về đây rất nhiều, rất nhiều người đến đây làm việc và sinh hoạt.

Dự án này tuy chủ yếu là trồng Dù Bạch Kim, nhưng như mọi người đã thấy, nó sẽ thật sự cải tạo được hoang mạc trở thành các ốc đảo, đất cát trở thành đất giàu dinh dưỡng để trồng trọt và chăn nuôi.

Khi đã có đất giàu dinh dưỡng, ta tin tưởng chỉ cần trồng các giống khoai lang, khoai tây, bắp mới do ta cung cấp thì đã hoàn toàn giải quyết vấn đề lương thực cho mọi người.

Ngoài ra theo định hướng của Liên Minh, cả nước Myanmar đang phát triển trở thành một nước sản xuất lương thực hàng đầu trên thế giới, sẵn sàng cung cấp tất cả lương thực cho mọi người ở nơi đây.

Tổng thống Hamani Diori: - Ý của ngài thủ tướng là muốn phát triển nơi này thành một khu dân cư rộng lớn luôn sao?

- Đúng vậy, một khu nông nghiệp sinh thái bền vững kết hợp khu dân cư. Chẳng những công nhân có thể ở đây mà khi các tòa nhà cao tầng nhiều hơn thì gia đình vợ chồng con cái của công nhân cũng có thể ở đây, giống như trong các tòa nhà cao tầng ở bên Đại Thịnh đế quốc.

Nhưng ta sẽ học hỏi phía Myanmar, kết hợp đưa bệnh viện và trường học vào từng tòa nhà cao tầng.

Ý tưởng rất tuyệt này là của phó thủ tướng U Nu của Myanmar, ông ta muốn người dân khỏi phải ra khỏi các tòa nhà để đi khám bệnh hoặc đi học để tránh mất thời gian và tránh khỏi những lúc mưa gió bão bùng. Làm như vậy thì vấn đề giao thông đi lại đã giảm rất nhiều, nhưng dĩ nhiên sẽ phải tăng số lượng các tòa nhà cao tầng hơn vài chục phần trăm.

Nhưng dù có tăng lên số lượng toà nhà thì cũng rất xứng đáng vì đã mang lại cho mọi người quá nhiều sự thuận tiện.

Jessica Alba: - Ngài vừa nói đã thành công làm ra bê tông Cát Điền, vậy loại bê tông này có tốt giống với loại vật liệu ở đây không?

- Rất tiếc là không! Nhưng đã đạt 70-80%.

Khi nhiệt độ bên ngoài sa mạc lên cao 45⁰c thì phía bên trong tòa nhà cao tầng hàng nhái nhiệt độ phía gần khu vực cửa ra vào sẽ là 34-35⁰c, còn phía bên trong mát nhất sẽ chỉ có 28-29⁰c. Riêng chỉ số oxy và hơi ẩm vẫn đạt được mức tối ưu không thua kém hàng thật.

Chống cháy, chống nước, chống bức xạ, cách âm, hấp thu và xả nhiệt... chỉ đạt 60-70% so với tài liệu ở đây, nhưng so với bê tông thông thường trên thế giới thì cũng đã cao hơn 10-11 lần.

Riêng phần khối lượng thì còn thua kém rất nhiều, 1 m³ bê tông ở đây chỉ nặng 30kg, trong khi đó bê tông Cát Điền của chúng ta lại nặng đến 150 kg, nặng hơn 5 lần.

May mắn là so với bê tông thông thường nặng 2400-2600 kg/m³ thì bê tông Cát Điền vẫn còn nhẹ hơn rất nhiều.

Tổng thống Hamani Diori: - Ô... thế là quý lắm rồi, nhưng không biết giá thành như thế nào? Sản xuất có khó không?

- Về giá thành sản xuất thì ta không biết vì trước mắt chỉ dự định tiêu thụ nội bộ. Sản xuất cũng tạm ổn, không có khó khăn gì nhiều.

Jessica Alba: - Sao uổng vậy Giang thủ tướng? Người ta ai nghiên cứu ra được thành quả lớn, ai cũng đều tìm mọi cách biến hiện thành tiền mặt thu lấy lợi nhuận mà! Tại sao ngài bỏ qua cơ hội tốt như vậy?

Chỉ riêng đặc tính nhẹ hơn bê tông thường 16-17 lần và đặc tính chống cháy, chống thấm, cách âm cao như vậy cũng đã là quá tốt rồi, ta tin chắc tất cả công trình lớn trên thế giới đều thích loại vật liệu này.

- Ha ha ha... Jessica tiểu thư, mọi người thích dùng thành quả nghiên cứu làm ra tiền là vì họ thiếu tiền hoặc muốn có thêm tiền, còn ta thì không thiếu tiền.

Ngoài ra, chỉ cần xây dựng được thật nhiều các tòa nhà cao tầng có tính năng ưu việt, phục vụ cho dự án 1 triệu km² ở đây là đã tiết kiệm tiền cho ta rất nhiều rồi.

Theo dự kiến nơi này cần 1-2 tỷ người lao động, mỗi tòa nhà cao tầng có sức chứa 100.000 người, như vậy sẽ cần 10.000-20.000 tòa nhà cao tầng.

Nếu ép vào bệnh viện, trường học thì phải tăng thêm 20% --> 12.000-24.000 tòa nhà.

Nếu có thêm vợ chồng con cái, trung bình một công nhân có 3 người nhà thì phải tăng thêm 400% --> 48.000-96.000 tòa nhà.

Nếu dùng bê tông Cát Điền xây dựng, tiết kiệm tối thiểu 100 triệu USD cho mỗi tòa nhà cao tầng thì đến cuối cùng ta có thể tiết kiệm 4.800 - 9.600 tỷ USD. Nhiêu đó đã quá nhiều rồi.

(PS: dùng USD để dễ hình dung hơn dùng Thịnh tệ)

Jessica Alba: - Không thể nào có nhiều người như vậy trên thế giới được!

- Ha ha ha... Dĩ nhiên, ta biết cả thế giới hiện giờ chỉ có 3 tỷ người, nhưng ai biết đâu được 10 năm sau, 20-30 năm sau dân số tăng lên 5-10 tỷ người thì sao?

Đặc biệt là khi điều kiện sống của người nghèo được nâng cao, giáo dục và y tế tốt đẹp... Chắc chắn dân số sẽ bùng nổ nhanh chóng.

Lúc đó dự án nơi đây sẽ cung cấp việc làm, nơi ăn chốn ở cho 4-8 tỷ người.

Khi đó ta hy vọng mọi người dân nghèo trên thế giới, bất kể quốc tịch, bất kể màu da... sẽ tập trung đến đây để có việc làm ổn định thu nhập tốt, được an cư lạc nghiệp!


Jessica Alba hai mắt sùng bái nhìn Giang Bình An, nàng thấy quá bội phục ánh mắt của chính mình, người đầu tiên khiến nàng rung động lại là một anh hùng.

Người anh hùng này có một kế hoạch kinh thiên động địa, dám gồm thâu tất cả người dân nghèo về để cho mọi người an cư lạc nghiệp.

Điều này còn to lớn hơn cả lý tưởng muốn tốt cho châu Phi của nàng, Jessica Alba không biết nói gì nữa, chỉ thấy trong lòng thật sung sướng, thật ngọt ngào, nàng biết chắc một điều: Giang thủ tướng đã thật sự chiếm trọn con tim của nàng rồi.

Người xưa ai cũng nói: Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, nhưng điều ngược lại cũng không sai: Mỹ nhân khó mà không yêu say đắm anh hùng.

...

Đến đêm tối, sau cuộc liên hoan chia tay, phái đoàn của Giang Bình An chuẩn bị ra đi đến chỗ định cư mới bên S quốc, nhưng mọi người lại không nhìn thấy Jessica Alba.

Vừa nãy trong buổi liên hoan, Jessica Alba rất khác ngày thường, nàng chỉ mỉm cười nhợt nhạt, hiếm thấy lên tiếng, hoa dung ưu sầu.

Giờ sắp ra đi, lại không thấy nàng ta, các cô vợ của Giang Bình An lo lắng kêu Giang Bình An đi tìm thử xem, ai cũng lo ngai ngái cái câu chuyện cổ tích ma quái "gục chết bên hồ" của hắn.

Ý vợ là ý trời, Giang Bình An đành căng da đầu đi tìm Jessica Alba trong ánh mắt tò mò hừng hực của tổng thống Hamani Diori.

Hắn không thèm hỏi ai cả mà gọi luôn cửa hàng ảo, cho rà soát hết thảy xung quanh, cuối cùng phát hiện cô nàng mỹ nữ này lại đang ngồi thẫn thờ cạnh thánh hồ Bình An, ngắm nhìn thánh liên Jessica tỏa sáng trong đêm như một mộng cảnh.

Giang Bình An thở dài âu sầu, giai nhân hữu ý, hắn sao lại không biết, nhưng hiềm một nỗi hắn không muốn trêu hoa ghẹo nguyệt quá nhiều. Hắn sợ không đem lại hạnh phúc cho quá nhiều người.

Một mình một bóng, Giang Bình An bước đi trên mặt hoang mạc lõm chõm sỏi đá.

Hoang mạc ban đêm thật hoang dã, bát ngát và huyền bí, cả bầu trời trong vắt không một gợn mây đen, sao trời trên cao sáng nhấp nháy như một tấm màn khổng lồ phủ chụp lên đại địa, Giang Bình An bỗng nhiên thấy cô đơn lạ lùng.

Chỉ vài phút ngắn ngủi, Giang Bình An đến ngồi cạnh Jessica Alba, nàng nghe tiếng bước chân quen thuộc lạo xạo trên con đường sỏi đá nhưng không quay lại, vẫn ngồi bó gối nhìn ra thánh liên trong thánh hồ, gió hoang mạc thổi lạnh vi vu, Giang Bình An thấy rõ đôi vai thon gầy của nàng đã hơi co rút vì se lạnh.

Cởi áo vest trắng, hắn choàng nó qua người của mỹ nữ.

Jessica Alba thân hình thoáng run rẩy, nàng cảm nhận được độ ấm trong chiếc áo, đây là hơi ấm của người đã chiếm trọn tim nàng, chỉ đáng tiếc là...

Gió vẫn thổi vi vu, các lá sen và hoa sen khổng lồ đang rung rinh lung lay trong gió, như thể xúi giục hai người thanh niên nam nữ nhiều tâm sự này hãy nói ra hết cho lòng nhẹ nhàng hơn.

5 phút trôi qua

10 phút trôi qua

15 phút trôi qua

Cuối cùng Jessica Alba là người lên tiếng trước:

- Sao ngài không đi đi?

Giang Bình An nghe vậy, hắn thở dài một hơi thật thương cảm, lặng lẽ đứng lên, quay đầu cất bước ra đi.

1 mét

3 mét

10 mét

Giang Bình An dừng bước.

Phía sau lưng hắn, Jessica Alba đã khóc thật rồi.

Bước chân kẻ lãng du phải dừng lại, ai lại đành lòng bỏ lại giai nhân cất bước ra đi lúc này? Chắc có lẽ có, nhưng Giang Bình An không làm được như vậy, bất nhẫn quá.

Bước chân đã trở lại, nhưng mà éo le thay mỹ nhân nghe thấy lại không nín khóc, mà còn tỉ tê nhiều hơn, ấm ức nhiều hơn.

Giang Bình An ngồi lại chỗ cũ vẫn không nói gì, Jessica Alba giờ đã khóc như mưa, tâm tình của nàng bộc phát, quay sang ôm chầm lấy Giang Bình An, ngã đầu vào ngực đối phương nức nở.

Đêm hoang mạc vẫn hoang vu, chỉ có một đôi trai gái ngồi bên nhau, nữ ôm nam, dựa vào nam khóc bên bờ hồ mênh mông vô tận...

Hơn 10 phút sau, nước mắt đã cạn, tâm tình đã tuyệt, Jessica Alba cất giọng khàn khàn:

- Ngài đi đi, ta đã không sao rồi!

- Không khóc nữa?

- Không khóc nữa! Nước mắt ta đã chảy hết rồi!

Câu nói này của mỹ nhân hệt như một con dao sắc lẻm đâm vào trái tim làm Giang Bình An tổn thương ghê gớm, hắn đau thấu tận tâm can.

Mãi một phút sau, hắn mới tạm bình tĩnh cõi lòng để khuyên nhủ nàng.

- Vào trong nhà cùng ta đi!

- Vì sao phải vào?

- Ở ngoài này rất nguy hiểm, nãy giờ ta đã di dời đi mấy con rắn độc sa mạc rồi đó!

Giang Bình An cứ ngỡ mỹ nhân bị hù có rắn, sẽ sợ hãi bỏ vào nhà, ai dè nàng trả lời làm hắn lại càng hốt hoảng...





Truyện bạn đọc đã hết rồi, nhưng đừng bỏ qua bộ truyện về bóng đá Việt Nam hot nhất hiện nay, với những cung bậc cảm xúc khác nhau, những sự kiện lịch sử, những con người huyền thoại, và hơn hết, là tình yêu bóng đá mãnh liệt được hun đúc thông qua những bước tiến của nhân vật chính. Xin mời các bạn cùng đến với