Cuồng Phi Sủng Vương

Chương 1153



Chương 1153

Tiểu Cửu Nhi rùng mình, khôi phục một chút tinh thần rồi mới đứng vững được.

Nó gượng cười.

Uống nhiều rượu quá, đầu óc hơi mơ hồ.

Sắc mặt Cố Thanh Hy cực kỳ khó coi.

Vì Tiểu Cửu Nhi vừa ổn định được một lúc thì lại bắt đầu lắc lư, dao động quá lớn khiến hai người suýt bị văng ra.

Dù miễn cưỡng phanh lại nhưng cũng chỉ là trong chốc lát, thân rắn lại không khống chế được mà rơi xuống hoặc lắc lư qua lại.

Dù cả hai đang ngồi an toàn trên lưng con rắn khổng lồ nhưng đây rõ ràng là đang trải qua nguy hiểm.

Chỉ cần sơ suất một chút thôi, nàng sẽ chôn thây tại đây.

Dạ Mặc Uyên bị thương khá nghiêm trọng, nào có thể chịu đựng sự giày vò như thế, hắn lập tức nôn ra máu, nhuộm đỏ quần áo của Cố Thanh Hy.

Cố Thanh Hy tức điên: “Nếu ngươi còn chưa chịu tỉnh táo đưa bọn ta xuống đó an toàn thì ta sẽ không cho ngươi bất kỳ miếng thịt nướng nào, còn sẽ lấy hết gan rắn của ngươi ra ngâm rượu uống, nếu ngươi không tin, bây giờ có thể thử”.

Không biết là nghe thấy Cố Thanh Hy không cho mình thịt hay là sợ bị lấy gan rắn mà cơ thể Tiểu Cửu Nhi run lên, cuối cùng nó cũng tỉnh rượu một chút, bắt đầu giữ vững thăng bằng, tiếp tục bò xuống dưới.

Hai người một rắn đập mạnh vào trong nền tuyết khiến Cố Thanh Hy đau đến mức nhíu mày, vội vàng đỡ Dạ Mặc Uyên bị thương nặng dậy.

Tiểu Cửu Nhi chớp chớp mắt tỏ vẻ vô tội.

Nó thề.

Nó không hề cố ý.

Vì tảng băng đó quá trơn, nó bị rơi xuống cũng đau lắm chứ bộ.

Cố Thanh Hy trợn mắt liếc Tiểu Cửu Nhi, không để ý tới nó nữa mà cẩn thận bắt mạch cho Dạ Mặc Uyên.

Vị trí lục phủ ngũ tạng của hắn bị đảo lộn, cột sống lưng gãy vài đốt, máu chảy ồ ạt, đến cả gân mạch cũng bị tổn thương nghiêm trọng. Hơn thế, trong cơ thể còn có một loại khí độc chạy khắp, dường như chỉ muốn phá nát người để xộc ra.

“Dạ Mặc Uyên, chàng tỉnh dậy đi, không được ngủ, ta sẽ chữa cho chàng ngay bây giờ”.

Cố Thanh Hy luống cuống lấy hòm thuốc từ trong nhẫn không gian ra, tìm một lượt nhưng lại nhận ra trong hòm không hề có loại thuốc nào có thể chữa trị nhanh chóng vết thương của hắn.

Tay nàng run run không ngừng.

Là thầy thuốc nên nàng biết với tình hình vết thương nặng như thế, Dạ Mặc Uyên rất có thể không qua được đêm nay.

Nàng cắn răng ép bản thân phải thật bình tĩnh, vừa giúp hắn cầm máu, nối xương, vừa châm cứu giải độc cho hắn.

Nàng còn muốn truyền chân khí của mình cho hắn để trị thương, nhưng nàng lại phát hiện lục phủ ngũ tạng của mình cũng đang cuộn trào không ngừng, thậm chí đến cả đầu óc cũng bắt đầu choáng váng nặng nề.

Cấp bảy…

Thực lực rất mạnh.