Cuối Cùng Anh Đã Đến

Chương 19: Ông là ai?



Chụp xong bộ ảnh đầu Mỹ Lệ được đưa về phòng thay đồ, vừa bước vào cô đã cảm nhận có chuyện chẳng lành.

Ông Lý không biết từ đâu xuất hiện, ngồi chờ cô với gương mặt mãn nguyện. “ Cuối cùng cô đã về rồi ”

Đôi mắt trợn tròn, cố kìm nén cảm xúc nước mắt dưng dưng sắp rơi.

“ Sao ông lại ở đây? ” giọng nói cô không rõ

“ Dù cho cô ở đâu tôi cũng biết, còn sao tôi ở đây chắc cô biết chứ! ”

“ Tôi ….. ”

Ông Lý lại gần cô kéo cô ngã vào lòng, dùng tay nâng cằm cô lên “ Đừng sợ, cô đã hiểu việc bỏ trốn cũng không trốn được rồi đúng không? ”

“ Lần đó cô cho tôi một vố khá đau, nhưng yên tâm tôi sẽ trả lại cho cô toàn bộ ”

Mỹ Lệ không nói lên lời cô liếc nhìn ông ta, nếu lần đó ông ta không tìm ra cô chắc giờ đây sẽ không còn diễn viên Mỹ Lệ nữa rồi, cuộc sống của cô sẽ khác đi rất nhiều ít nhất sẽ nhẹ nhõm trong lòng hơn.

Lục Minh cầm trên tay một số giấy tờ liên quan cần cho Mỹ Lệ xem, anh đi đến phòng riêng đứng trước cửa đang định gõ “ Mỹ Lệ cô là người của tôi thì sẽ mãi mãi là người của tôi, đừng nghĩ đến việc có thể trốn thoát ”

Lục Minh đảo mắt không chần chừ vặn tay nắm cửa mở ra bước vào “ Mỹ Lệ tôi cần cho cô xem một số giấy tờ liền đến buổi chụp và quay hình ”

Khung cảnh trước mặt anh là cô gái với chiếc áo bị trễ vai đang bị người đàn ông kia sàm sỡ, thấy có tiếng mở cửa ông Lý vội vàng đẩy cô ra làm cô ngã ra đất.

Lục Minh chạy lại đỡ lấy cô “ Cô không sao chứ ”

Nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ của bản thân Mỹ Lệ không kìm được mà rơi nước mắt “ Tôi …. Không sao cảm ơn anh ”

Anh cởi chiếc áo khoác ngoài, mặc vào cho cô “ Đừng lo tôi sẽ giữ bí mật cho cô ” đôi mắt hiện lên sự tin tưởng tuyệt đối.

Hai người nhìn nhau không rời, đôi mắt cả hai trao nhau sự tin tưởng. Mỹ Lệ đã được Lục Minh giúp rất nhiều lần nào cũng vậy anh ấy sẽ đưa gương mặt kèm theo ánh mắt đó nhìn cô, vừa thương hại vừa có sự uất ức. Thật khó tả nhưng trong thâm tâm cô cũng chẳng cảm thấy dễ chịu chút nào!

“ Cậu là ai? Mà dám vào phòng thay đồ của diễn viên ” ông Lý lớn tiếng phá đi không khí tình cảm ánh mắt giao nhau của hai người

Lục Minh đỡ cô ngôi dậy “ Người lên hỏi câu này là tôi mới phải, ông là ai? Sao lại xuất hiện ở căn phồn này ”



“ Cậu còn dám hỏi, tôi là Lý Mục có cần phải giới thiệu hơn tên đầy đủ cho một tên không biết là ai, ở đâu xuất hiện nữa không? ” ông Lý cau mày nhìn anh ta

“ Ông Lý! ” Lục Minh cười lên một cách mỉa mai

Mỹ Lệ kéo nhẹ tay áo Lục Minh nhằm ra hiệu, cô không muốn Lục Minh bị xảy ra chuyện gì trước đây có không ít người động chạm đến cô chỉ vì mục đích riêng đều bị ông Lý làm cho thân bại danh liệt. Sự nghiệp Lục Minh mới bắt đầu chưa có chỗ đứng cô không thể trơ mắt đứng nhìn được.

Lục Minh xoay sang cô cười nhẹ, xoa đầu an ủi cô “ Tôi không sao đâu, đừng lo lắng ”

Lục Minh lấy điện thoại trong túi bật gọi ai đó “ Phòng riêng tầng lăm kêu bảo vệ lên đây cho tôi ” giọng nói cứng rắn thốt ra.

Không hiểu sao lại có sức áp lực lớn đến vậy? Ông Lý có chút giật mình “ Cậu là ai? Mà dám gọi bảo vệ lên đây? ”

Điện thoại vừa tắt từ tầng dưới vang lên âm thanh bước chân bốn người bảo vệ bước đến cùng trợ lý An, “ Sếp Lục ”

Cậu ta quay ra nhìn “ Chính ông ta ”

Đôi mắt sát khí nhìn vào ông Lý của Lục Minh như đang muốn giết chết ông già trước mặt, cái nhìn chết chóc ấy khiến đối phương run rẩy “ Lôi ông ta ra ngoài ” giọng nói vang lên trầm mặc không có sắc khí của sự thân thiện.

“ Mày là ai mà dám đối xử với tao như vậy, đừng quên ….. ” Ông Lý bị lôi đi vẫn cố gào lớn

Trợ lý An sợ sệt, phi theo bốn người bảo vệ đang lôi ông già kia đi “ Câm miệng lại đi, đừng gào lên nữa ông muốn cả sáu người cùng chết à ” trợ lý An đánh nhẹ vào người ông Lý ra hiệu.

Khuôn mặt anh ta toát hết mồ hôi, chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ đấy của sếp. Nếu mà không may động vào ngọn núi lửa đấy lỡ nó phun trào không biết sẽ còn xảy ra chuyện gì nữa.

Bốn người bảo vệ đưa ông lý đến cửa khách sạn, mới ông ra về, bốn tên mặt mày đăm đăm nhìn ông “Sếp có dặn từ giờ ông Lý không được bước vào khách sạn này dù chỉ một bước. ”

Ông ta vào không được dù có làm mọi cách bốn tên to con đó vẫn chỉ nhìn ông chằm chằm, ông ta đành bỏ đi.

Lục Minh không muốn mọi chuyện lớn tiếng ảnh hưởng, bảo trợ lý An giữ mọi thứ trong im lặng “ Cậu có hiểu tôi nói gì không? ” ánh mắt liếc chết trợ lý An

“ T….tôi hiểu ah ”

Trợ lý An nhanh chóng đi giải quyết, nhưng mọi người trong đoàn vẫn biết chuyện. “ Nhớ nhau quá hay sao mà phải gọi lên tận đây? ” . ngôn tình hoàn

“ Không nghĩ là táo bạo như vậy ”

Lời ra tiếng vào trong đoàn, mọi chuyện đều bàn luận.



Thanh Thanh nghe tin liền đến phòng, Lục Minh ngồi xổm ngước mặt lên nhìn cô “ Không sao nữa rồi, lần sau ông ta sẽ không vào được khách sạn nữa. Lần tới có chuyện như vậy xảy ra cô cứ gọi bảo vệ là được ” anh cười mỉm an ủi.

Mỹ Lệ vẫn không hết lo lắng, khuôn mặt cô nhăn lại “ Anh không nên gây sự với ông ta vì tôi, ông ta là ….” Chưa nói hết đã bị Lục Minh chặn lại

“ Tôi biết ông ta là ai ”

“ Anh biết sao? ”

Lục Minh gật đầu “ Ông ta là người có tin đồn với cô ”

Câu nói được cất ra khiến Mỹ Lệ sững người “ Anh biết rồi à ”

“ Tôi biết, ông ta là Lý Mục chủ tịch tập đoàn bất động sản kiêm nhiều mảng về sản xuất, thời trang ….vv”

Mỹ Lệ bất ngờ những vẫn không quên “ Nếu lần tới gặp ông ta anh hãy ….. ”

“ Đừng lo lắng cho tôi, cô lên là người phải lo cho bản thân. Cô đi thay đồ đi hôm nay quay đến đây thôi. ” Ánh mắt lo lắng hiện trên gương mặt anh ta.

Chị Thanh nhìn thấy hai người như vậy, cô quan sát gương mặt Lục Minh “ Anh ta không lẽ …. ”

………

Về đến nhà Mỹ Lệ ngồi trên ghế suy nghĩ một hồi “ Em sao vậy? ”

“ K…không sao! ”

“ Ông Lý không làm hại Lục Minh đâu em đừng lo ”

“ Sao chị chắc chắn như vậy? ” Mỹ Lệ có chút khó hiểu

“ Ông ta giờ đang xây dựng hình tượng, hôm nay ông ta chỉ bị chặn không được vào khách sạn. Không có gì mất mặt với truyền thông ông ta sẽ không làm gì Lục Minh ”

“ Còn nữa Lục Minh cũng sẽ không để ông ta làm hại đơn giản như vậy được đâu, chuyện trên thương trường thì mình không nên tham gia nếu cậu ta không đủ năng lực thì chắc chắn sẽ không thể đứng vững trong ngành này được ”

Mỹ Lệ thấy thấu đáo liền bất lo lắng, mong rằng mọi chuyện sẽ không phức tạp