Cuộc Sống Dân Dã Của Mạn Mạn Ở Cổ Đại

Chương 29: Lời Đồn Thị Phi Thượng





Bán được 80 lượng bạc, nàng rất là vui vẻ, nàng xuyên qua đến nơi này kiếm hơn 180 lượng bạc, kiếp trước mặc dù làm trong tiệm trang sức, nhưng có trong tay nhiều nhất không bao nhiêu.
Kiếp trước, mấy tháng đầu bố còn gửi tiền cho nàng đi học, cho đến giữa năm nhất bố không còn gửi nữa, nàng không biết lí do tại sao nhưng cũng không mong chờ, về sau nàng vừa đi học vừa đi làm và không còn liên lạc với bố nữa, sau khi học đại học xong, vẫn một mình ở bên ngoài sống tự lập, kiếm tiền sinh hoạt phí, mỗi ngày trôi qua rất đơn giản.

Xuyên qua nơi này tuy nghèo khó, ăn không đủ no là chuyện thường xuyên nhưng bù lại nàng lại có phụ mẫu, tỷ đệ và cả nhi tử, giờ trong tay cũng đã có tiền, cuộc sống hiện tại thật quá sự mong đợi của nàng.
Số bạc 80 lượng này, nàng sợ cầm ra ngoài mua đồ sẽ bị kẻ xấu dòm ngó, nên làm nhờ bà vú trong nhà Hồ viên ngoại đổi thành bạc vụn.


Bà vú hé miệng cười ngầm hiểu, liền giúp nàng đổi, nàng lúc này mới an tâm để bạc vào giỏ tre.
Ra khỏi nhà Hồ viên ngoại, nàng quyết định không trở về sớm, mà sẽ đi dạo trấn chọn mua ít thức ăn.
Đi mua đồ không chỉ có mình nàng mà còn có tên phu xe, nàng đã trả hắn tậng 30 văn tiền để đi theo chở đồ cho nàng.

Mình nàng làm không biết đến khi nào mới xong.
Trước tiên nàng đi đến sạp thịt mua 10 cân mở, 5 cân thịt ba chỉ, 3 cân thịt nạc, 2 cân sườn, mấy thứ này giá rất phải chăng chỉ tốn 215 văn, nàng nghĩ nghĩ một hồi, lại mua thêm 20 cân gạo tinh, cùng 5 cân muối, lại thêm 2 cân dấm chua, 2 cân mộc nhĩ.

Muối nơi này giá cũng thật cắt cổ, nàng cũng không dám mua nhiều, chỉ mua thêm ít rau củ, nàng rất muốn vào không gian hái một vài loại rau củ, nhưng tên phu xe vẫn đang phía sau nàng nên cũng không tiện, may là trong không gian dù để lâu cũng không hư dù nó chính rụng thì vẫn không sao, sau khi mua xong mấy thứ đó liền đi về.
Loáng một cái đã tiêu hết 1 lượng 145 văn, khi nàng trở về nhà đã là buổi trưa, Tiểu Phúc, Thạch Đầu đều đi ra đồng cùng phụ thân, trong nhà chỉ còn mình mẫu thân lưu lại trông nhà và hai đứa nhỏ.
Nàng cũng không quấy rầy ba người họ, đi thẳng vào phòng bếp đem sườn đi rửa sạch, lại trần qua nước sôi rồi mới đem đi hầm, sườn heo hầm càng lâu, lại càng thơm, nước ngọt thanh, sau cùng bỏ một ít cải vào là xong.

Thịt nạc, thịt ba chỉ, mộc nhĩ nàng lấy mỗi loại một ít làm nhân bánh bao, nàng định sẽ làm một nồi bánh bao, lại cho đại tỷ mấy cái.

Tiếp đến làm thêm ít thịt kho và rau xào tép mỡ.

Chuẩn bị thức ăn xong xuôi, không còn việc gì để làm, nàng trở về phòng, đem tiền dư để vào tủ khoá kỹ, tụi nhỏ đang ở phòng mẫu thân chơi nàng cũng không bận giữ, nên chỉ cần dọn chén đũa chờ phụ thân về ăn.
Không bao lâu sau thì ba người phụ thân trở về, nàng vào phòng gọi mẫu thân và Tiểu Yên ra ăn cơm.

Bánh Bao chưa ăn được nên phải cần nương đúc ăn, qua mấy tháng được nàng chăm chúc thì tên tiểu tử này đã tròn lên, ẫm có vẻ đã nặng tay hơn.
Sau bữa ăn, việc dọn dẹp của nàng đã bị đại nhi nữ Tiểu Yên dành, con bé cứ nói là thấy nàng mệt mỏi, nên con bé muốn san sẻ việc nhà với nàng, ông trời rất công bằng kiếp trước lấy đi một gia đình hạnh phúc của nàng, kiếp sau lại trả nàng một gia đình quá tuyệt vời.
Nàng cũng không từ chối, đành để nhi nữ đảm nhiệm việc dọn dẹp vì nàng cần phải đem mẻ bánh bao sang cho đại tỷ.

Khi đã đặt bánh vào giỏ, nàng ẫm theo Tiểu Bánh Bao đi về phía nhà chồng đại tỷ.

Trên đường, nàng thấy có rất nhiều người hai bên đường nhìn mình, nàng đến đây cũng đã một thời gian, biết không ít người trong thôn, nên đối với ánh mắt mọi người nhìn mình cũng không lạ nữa.

Người quen thì nàng chào hỏi mấy câu, không quen thì nàng chỉ cười cười ý như biết, nhưng thân nhất ngoài gia đình thì chắc chỉ có Tiểu Cúc.
Đây là lần thứ hai nàng đến nhà tỷ phu, người bên trong biết nàng nên khi gặp mặt đều đưa nàng đi gặp đại tỷ.


Đại tỷ đang mang thai, mà là còn là con so nên rất cẩn thận, mẫu thân lâu lâu lại đến đây xem xét đại tỷ cùng đứa nhỏ trong bụng.
Tiểu Hoa thấy nhị muội và tiểu ngoại tôn thì vội vàng từ giường đi lại kéo nàng ngồi xuống bàn nhỏ:"Tiểu Mạn, tỷ lúc nãy định về nhà gặp muội, không ngờ muội đã đến".
Nàng để Tiểu Bánh Bao ngồi trong lòng mình, lại đặt giỏ bánh lên trước mặt đại tỷ, nói:"Đại tỷ, có việc gì thì để sau nói, hôm nay muội có làm ít cái bánh bao đem đến cho tỷ và người nhà chồng tỷ ăn đây này".
Tiểu Hoa nhìn vẻ mặt chưa biết gì của nhị muội, tức giận nói:"Tiểu Mạn, giờ này không phải là lúc ăn uống gì cả, muội có biết mấy người phụ nhân trong thôn đang đồn đại chuyện của muội không?".
Nàng không hiểu đại tỷ đang muốn nói gì, nghi vấn hỏi:" Đại tỷ, người là muốn nói gì? Đồn đại cái gì?".
Tiểu Hoa:"Nhị muội ngốc của ta ơi! Muội là thật sự không biết hay giả vờ?".
Nàng:"Đại tỷ, người muốn nói gì thì nói nhanh đi, muội thật sự không hiểu gì cả".
Tiểu Hoa:"Được, vậy đại tỷ nói cho muội biết, bây giờ mấy người phụ nhân trong thôn đang truyền tai nhau việc nhà chúng ta có bạc mua đất, xây nhà không phải do phụ mẫu dành dụm, vây mượn gì cả, mà do chính muội bán trinh tiết của mình cho Hồ viên ngoại để kiếm bạc nuôi gia đình."
Nàng hoảng hốt nhìn đại tỷ, vẻ mặt khó có thể tiếp nhận chuyện vừa nghe, cái gì là bán trinh tiết kiếm bạc, họ không biết hai chữ"Trinh Tiết"là một điều rất quan trọng với cô nương thời xưa sao? Mặc dù nàng không biết nhiều chữ, không biết cái gì gọi là tam tòng tứ đức, nhưng nàng biết chắc rằng, với những lời đồn nhãm như vậy nàng chắc chắn sẽ gặp rắc rối lớn..