Cực phẩm Tông Sư

Chương 34: Kẻ không biết xấu hổ đúng là thiên hạ vô địch



Trước kia cậu không quan tâm đến tình yêu của tôi, bây giờ cậu không đủ khả năng với lấy tình yêu của tôi!

Lời Diệp Phong nói giống như một lưỡi dao sắc bén, đâm vào trái tim Tô My.

Ngay giây sau, sắc mặt Tô My tái mét, cơ thể run rẩy, trong mắt hiện lên vẻ điên cuồng, giống như một con mụ điên đang kêu gào: "Tôi không tin! Diệp Phong, tôi là hoa khôi của lớp 12-6, sao cậu có thể không thích tôi được?"

"Hừ... Tô My, cậu đừng tự mình đa tình nữa!"

Diệp Phong lạnh lùng nói: "Loại tâm địa rắn rết như cậu chỉ được cái mã bên ngoài thôi, trái tim đang đập bên trong thì xấu xa, chỉ khiến người ta thấy kinh tởm! Cút đi, đi tìm chồng Anh Kiệt của cậu đi, đôi cẩu nam nữ các người đúng là xứng đôi!"

Vừa dứt lời, Diệp Phong không đợi Tô My phản ứng đã quay đầu rời đi.

Chỉ để lại mình Tô My cô độc đứng đó.

Lúc này Tô My mắt đong đầy nước, mấy tên con nhà giàu xung quanh cũng vui ra mặt khi người khác gặp họa, chúng chế giễu nói:

"Hừ! Tô My này lúc trước ghét bỏ anh Diệp vì anh Diệp nghèo, bây giờ thấy anh Diệp giàu rồi, lập tức ôm chân người ta, đúng là không biết xấu hổ!"

"Mấy người không biết à? Danh tiếng của con khốn này thối nát lắm rồi, nó chính là một con trà xanh chính gốc đó, suốt ngày giả vờ làm tiểu thư nhà giàu! Bố mẹ nó chỉ là dân làm công ăn lương bình thường thôi, nếu như không vì anh Hoa, nó làm gì có tư cách vào trong hội của chúng ta!"

"Không sai! Đồ hiệu trên người nó, cái nào chẳng của anh Hoa mua cho!"

"Ha ha... thế này thì vui rồi! Con khốn này đứng trước mặt anh Hoa quyến rũ anh Diệp, như vậy chẳng phải đang cắm sừng anh Hoa sao?"

...

Nghe xong mấy lời bàn tán này, sắc mặt Tô My lúc xanh lúc trắng.

Cô ta vốn cho rằng dựa vào nhan sắc của mình có thể mê hoặc Diệp Phong, ai ngờ Diệp Phong chẳng hề động lòng.

Bây giờ ai ai cũng khinh thường cô ta.

Tuy nhiên Tô My do dự một lúc, sau đó vẫn thở dài một hơi, quay người chủ động đi đến chỗ Hoa Anh Kiệt.

Mọi người nhìn thấy hành động của cô ta, không kìm được mà cảm thấy hiếu kỳ, ai ai cũng ra vẻ chờ mong kịch hay.

"Anh Kiệt..."

Tô My cẩn thận khẽ gọi một tiếng.

"Con khốn này, mày còn có mặt mũi quay lại tìm tao à? Cút đi cho tao!"

Mặt Hoa Anh Kiệt tái xanh, giọng điệu tràn ngập vẻ tức giận.

Cần phải biết, sự phản bội ban nãy của Tô My không chỉ xảy ra trước mặt hắn mà còn xảy ra trước mặt tất cả mọi người ở đây, như vậy trên đầu hắn chợt mọc thêm hai cái sừng, thể diện của hắn cũng mất hết rồi!

Hoa Anh Kiệt sao có thể chịu nổi điều này?

Ai ngờ ngay giây sau, Tô My cố tình ra vẻ tủi thân, nước mắt chực rơi: "Anh Kiệt, thực ra tất cả những gì em vừa làm đều là vì anh!"

"Cái gì?"

Nghe thấy vậy, Hoa Anh Kiệt càng tức điên người, hắn nổi giận nói: "Hừ... Vì tao á? Mẹ mày, mày đừng có nói điêu!"

"Anh Kiệt, anh nghe em giải thích đã!"

Tô My lập tức bước lại gần một bước, dựa bờ ngực tròn đầy của mình vào cánh tay Hoa Anh Kiệt, ỏn ẻn nói:

"Anh Kiệt, mấy ngày vừa rồi, chẳng nhẽ anh chưa hiểu tấm lòng của em sao? Trong lòng em chỉ có anh, không có chỗ cho người khác! Ban nãy phải tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, mấy lời ban nãy nói với Diệp Phong chỉ là em đang sử dụng mỹ nhân kế, khiến hắn ngã gục dưới váy em, ngoan ngoãn giao ra quyền sử dụng của câu lạc bộ, sau đó em lại đưa cho anh!"

Nghe thấy Tô My "ra vẻ hiên ngang mà xạo lìn", Hoa Anh Kiệt sững sờ, mọi người xung quanh cũng sững sờ!

Mọi người đều kinh ngạc trước trình độ vô liêm sỉ của cô ta!

Cây không cần vỏ, nhất định sẽ chết!

Người không có liêm sỉ, đúng là thiên hạ vô địch!

Cô ả này có thể không biết xấu hổ đến mức này đúng là đỉnh của chóp!

Huống hồ trong thời ngắn như vậy mà Tô My có thể bịa được lý do ảo ma canada đến thế, trông như là cô ta đang thực sự nghĩ cho Hoa Anh Kiệt vậy!

Mấy động tác của cô ta cũng lẳng lơ vô cùng!

Tuy nhiên lúc này trên mặt Tô My vẫn không có vẻ gì mất tự nhiên, tựa như mấy lời cô ta vừa nói như xuất phát từ trong thâm tâm mình vậy, thật sự vì Hoa Anh Kiệt mới làm như vậy.

Thậm chí còn tỏ ra vẻ "tủi hờn" nhịn nhục, Tô My mím chặt môi, cơ thể run rẩy, khóe mắt còn nặn ra mấy giọt nước mắt.

Kỹ thuật diễn như này có thể đi làm diễn viên rồi, vài năm sau biết đâu còn lấy được tượng vàng Oscar đấy!

Nếu như không biết trình nịnh nọt của Tô My, tính cách yêu hư vinh của cô ta, Hoa Anh Kiệt suýt nữa bị cô ta lừa gạt.

...

Mỗi người đều có một suy nghĩ khác nhau.

Có cô gái cho dù xuất thân từ gia cảnh nghèo hèn, phải tự lực cánh sinh, tự dựa vào năng lực của mình để phấn đấu đi lên.

Còn có một loại người giống như ký sinh trùng, dựa vào đàn ông để sống, bọn họ có rất nhiều biệt danh...

Kẻ thứ ba, hồ ly tinh, trà xanh,...

Đương nhiên, cũng không phải loại vớ vẩn gì cũng có tư cách nhận được sự sủng hạnh của mấy cậu ấm nhà giàu.

Tô My gặp may, có được khuôn mặt diễm lệ cùng với vóc dáng không phù hợp với tuổi tác, vậy nên mới quyến rũ được cậu chủ nhà giàu Hoa Anh Kiệt!

Hai người mặc dù hẹn hò không lâu, nhưng Tô My đã kiếm được không ít túi xách hàng hiệu, trang sức, quần áo,... từ chỗ hắn.

Đây là thời đại thà làm đĩ còn hơn sống nghèo, cô ta không cảm thấy cách làm của mình có gì sai!

Quen ăn sung mặc sướng rồi cho cô ta không thể quay lại sống như tháng ngày bình thường được nữa!

Vậy nên, cô ta mới vứt bỏ tất cả lòng tự trọng của mình, bịa ra một lời nói dối hoang đường đến vậy, chỉ hy vọng Hoa Anh Kiệt tha thứ!

Hơn nữa theo như cô ta thấy, kỹ thuật giường chiếu của cô ta đủ để hầu Hoa Anh Kiệt sướng như lên tiên.

Chỉ mỗi điểm này thôi, Hoa Anh Kiệt đã từng nếm thử rồi sau này cũng khó bỏ, e rằng hắn sẽ bỏ qua thôi!

Nhưng cô ta đã quá đề cao độ quyến rũ của mình, cũng quá hạ thấp lòng tự kiêu của Hoa Anh Kiệt!

Với một đứa con nhà giàu như Hoa Anh Kiệt thấy, loại phụ nữ giống như Tô My chỉ là món đồ chơi xinh đẹp mà thôi, gọi được đến thì cũng đuổi đi được!

Chỉ cần chịu bỏ tiền, hắn thậm chí có thể tìm được mấy ngôi sao hạng ba, eo thon chân dài, vô cùng dính người, xét về mặt nào cũng tốt hơn Tô My.

Lúc này Tô My tiếp tục dùng hai quả đào trước ngực mình cố nép vào Hoa Anh Kiệt, nũng nịu nói: "Anh Kiệt, anh bớt giận đi mà, cùng lắm thì tối nay, người ta sẽ để anh tùy ý "trừng phạt", tùy anh muốn chơi gì thì chơi nấy".

Câu cuối cùng của cô ta dâm đến tận xương tủy, khiến mọi người cảm thấy tê dại.

Đặc biệt là nói đến cuối cùng, Tô My còn dùng lưỡi khẽ liếm khóe môi, gợi cảm vô cùng.

Tuy nhiên ngay giây sau, sắc mặt Hoa Anh Kiệt rét lạnh, hắn đẩy mạnh Tô My ra, sau đó giơ tay phải lên, hung hăng tát vào mặt Tô My.

"Bốp!"

Âm thanh giòn tan vang lên, vang dội khắp nơi này, trên má trái Tô My lập tức xuất hiện dấu vết của năm đầu ngón tay.

Trong cơn tức giận, Hoa Anh Kiệt không hề nương tay.

Đau đớn kinh khủng khiến cho ngũ quan Tô My vặn vẹo, mặt mày dữ tợn.

Cô ta lấy tay ôm mặt, không tin nổi mà hét lên: "Anh Kiệt, em... em yêu anh như này mà anh lại đánh em sao?"

"Hừ... yêu tao?"

Hoa Anh Kiệt lạnh lùng cười khẩy: "Tô My, mày là con điếm ai ai cũng có thể làm chồng, mày đừng dùng cái miệng đã từng ngâm cu của thằng khác mà nói yêu tao? Mày là cái thá gì mà dám dùng mấy lời bịa đặt này lừa tao, mày nghĩ tao là đứa trẻ lên ba à? Mày cút cho tao! Tao không bao giờ muốn gặp lại mày nữa, còn gặp lại lần nào tao đánh mày lần đó!"

Nghe thấy lời nói tuyệt tình của Hoa Anh Kiệt, cả người Tô My run rẩy.

Cô ta cuộn tròn nắm đấm, mím chặt môi, muốn nói mà thôi, trong mắt tràn đầy vẻ oán độc, dường như ngay giây sau cô ta có thể hóa thân thành một ả chua ngoa, phát tiết tất cả oán giận ra vậy.

Tuy nhiên ngay giây sau, cô ta lại nghĩ đến thế lực của Hoa Anh Kiệt, muốn đối phó với một kẻ như cô ta là chuyện dễ như trở bàn tay vậy.

Do dự một lúc, cô ta trông như con chó mất nhà, lủi thủi rời đi trước sự chế giễu của mọi người.

...

Ở bên kia, Diệp Phong nhìn bóng lưng Tô My rời đi liền bĩu môi, ánh mắt lạnh lẽo đến cực điểm, trong lòng chẳng có chút cảm thông nào.

Rơi vào tình cảnh này cũng là do cô ta tự mình chuốc lấy, tự làm tự chịu mà thôi!

Hơn nữa Tô My bây giờ với Diệp Phong mà nói giống như con kiến hôi.

Sư tử sẽ không quan tâm đến sự khiêu khích của bầy cừu, Diệp Phong cũng chẳng quan tâm đến Tô My.

Đúng lúc này, cửa phòng tiệc bị đẩy ra

Sau đó bóng người thon dài xuất hiện trước mắt mọi người, ngay giây sau thu hút ánh mắt của tất cả mọi người ở đây.

"Hít!"

Nhìn thấy gương mặt đẹp không thể tả kia, dù là nam nữ thì đều hít sâu một hơi, khiếp sợ trước vẻ đẹp này.

"Trời ạ... hoa khôi Sở Mai Dung đến rồi!"