" Sao...Sao cơ? Cô ấy mất tích? Đốn mạt! Đến nữ nhân của mình còn giữ không nổi, mày còn là đàn ông không vậy? "
" Anh thôi lãi nhãi đi, anh đang ở đâu? Mau giúp tôi tìm cô ấy. "
" Ở Trần gia đợi tao, tao đến ngay..."
Nói rồi hắn lập tức gác máy, khuôn mặt sốt sắng ban nãy bỗng biến mất, thay vào đó là sự đắc ý.
Hắn đưa mắt nhìn về phía giường ngủ, một cô gái với thân hình nhỏ bé nằm bất động, trên thân chỉ mặc một chiếc đầm hai dây mỏng manh, phô ra làn da trắng trẻo hồng hào, trông thật quyến rũ.
Hắn bước từng bước lại gần, ngồi xuống bên cạnh cô gái, đưa tay vén những lọn tóc mai sang một bên, lộ rõ khuôn mặt ửng hồng đáng yêu.
Đôi mắt hắn hiện rõ sự thèm khát, đầy nham hiểm.
" Đợi anh diễn xong vở kịch này, em sẽ là của anh, sẽ nhanh thôi..."