Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2240



Chương 2240

Câu nói này của bà ta đã đảo ngược lại tất cả, khiến sự chú ý của thẩm phán lại quay về Dư Như Khiết. Mặc Cẩm Thành chỉ có thể hung hăng trừng mắt với Giang Tuệ Tâm, khuôn mặt đỏ bừng.

Thậm chí Lý Thâm đang ngồi ở vị trí người tham dự phiên tòa cũng bị Giang Tuệ Tâm nói đến, ông ta nắm chặt tay lại.

“Bà đang nói linh tinh!” Một giọng nói của trẻ con vang lên. Nhưng không phải là Dương Dương mà là Trình Trình.

Vốn dĩ ít nhiều cậu bé vẫn còn có chút Quân cảm với Giang Tuệ Tâm, thậm chí cậu bé còn không đi lên tự mình vạch trần bà ta, chính là vì nghĩ đến trong những năm tháng trưởng thành của mình, bà ta là người quan tâm mình nhất, là bà nội dễ gần nhất. Nhưng từ những lời nói lúc nãy của bà ta, cuối cùng đã đánh bay tất cả ấn tượng tốt đẹp trước đây của cậu bé với Giang Tuệ Tâm.

****

“Trình Trình…” Giang Tuệ Tâm quay đầu lại, vẻ mặt không thể tin được, nhìn đứa bé gần như do mình nuôi lớn.

Một lúc lâu sau, không khỏi cười khổ: “Thật sự không ngờ lại là cháu, bà đã ngậm đắng nuốt cay nuôi cháu trưởng thành, giống như là cháu nội ruột của mình. Nhưng cháu lại làm bà quá thất vọng rồi, lại lén lút làm ra nhiều chuyện như vậy. Ta đang nghĩ, đứa nhỏ giống như Dương Dương, sẽ không bao giờ nghĩ ra chuyện lắp camera, xem ra chuyện này chắc chắn có liên quan đến cháu.”

Trình Trình vội vàng xua tay, trên mặt lộ ra vẻ bi thương: “Bà nội, không hoàn toàn giống như bà nghĩ đâu….”

“Haha, không hoàn toàn? Vậy không phải nói vẫn đúng sao. Được rồi, cháu đã cho rằng bà nói linh tinh, vậy lấy bằng chứng ra, đừng nghĩ chỉ dựa vào đoạn video này là có thể kết luận bà là hung thủ.” Giọng điệu của Giang Tuệ Tâm rõ ràng rất hùng hổ dọa người, bà ta không muốn chỉ dựa vào cái này mà mình phải chịu thua.

“Không phải bà muốn kẻ ác cáo trạng trước sao, nếu như bà không lộ ra cái đuôi cáo, chúng cháu cũng chẳng thèm để ý đến bà. Bà muốn chứng cứ đúng không, vậy thì rất đơn giản.”

Dương Dương và Trình Trình chỉ thấy là hai anh em ruột, bình thường có mâu thuẫn là chuyện rất bình thường, nhưng lúc có người ngoài, đặc biệt dưới tình huống là một người chịu thiệt thòi, bọn chúng sẽ ôm lấy nhau, cùng nhau đối phó.

Cậu bé thấy Trình Trình bị Giang Tuệ Tâm trách mắng như vậy, mà Trình Trình lại tỏ ra giống như một người phạm tội. Điều này khiến Dương Dương cảm thấy rất khó chịu, mặc dù Trình Trình bị mắng, nhưng cũng không khác gì mình bị mắng, đây chính là linh cảm giữa hai anh em sinh đôi.

Dương Dương nói với Trình Trình: “Anh làm ra cái dáng vẻ ủy khuất này làm gì, chúng ta không làm gì sai cả. Bà ta đã bất nhân thì không thể trách chúng ta bất nghĩa.”

Sau đó lại cao giọng nói: “Đoạn video lúc nãy chỉ là “món khai vị” cho mọi người thôi, đã có người đói bụng như vậy, vậy thì tôi sẽ mang món chính ra.”

Sau đó, video tiếp tục chiếu, Giang Tuệ Tâm lấy ra thứ gì đó bỏ vào trong bát, sau đó dùng thìa khuấy đều bát canh lên. Trong quá trình này, trong video yên tĩnh đột nhiên phát ra âm thanh, có thể nghe thấy trong lúc bà ta khuấy canh, trong miệng còn không ngừng mắng chửi Dư Như Khiết.

Cuối cùng, bà ta gọi người làm đưa bát canh không biết bà ta đã bỏ cái gì vào cho Dư Như Khiết.

Đoạn video chiếu đến đây, trên mặt của Giang Tuệ Tâm không còn biểu cảm vô tội và hùng hổ dọa người lúc nãy. Bà ta sững sờ đứng ở đó, không hề động đậy, giống như tượng đất.

Trên mặt Dương Dương lộ ra vẻ đắc ý: “Haha, sao bà không lên tiếng? Khí thế lúc nãy chạy đi đâu rồi? Được rồi, vậy thì cháu sẽ nói ra những chuyện sau đó: Không cần cháu nói, có lẽ chú thẩm phán cũng đã đoán ra, người bà ta muốn hại chết thực ra không phải là bà ngoại cháu, mà là bà nội ruột của cháu và Trình Trình. Nhưng không ngờ bà ngoại của cháu lại thành người bị hại. Không những như vậy, còn liên lụy đến cả ba cháu. Cháu nghĩ, những gì bà ấy nói lúc trước, cái gì mà tranh giành vị trí nữ chủ nhân nhà họ Bắc Minh, có lẽ đang nói chính bà ta. Bà ta sợ bà nội ruột của cháu quay lại, tranh giành vị trí của bà ta, mới nghĩ ra thủ đoạn giết người như vậy.”