Chuyển Sinh Sang Thế Giới Athanor

Chương 152: Tai họa rình rập



Trong đấu trường mọi người lại một hồi náo nhiệt, Quang Vinh Đài hiện thế lần này cho mọi người biết năm mươi năm trước thế hệ trẻ xuất sắc là những ai.

Mà ngay lúc này đây, hạng 2 của Quang Vinh Đài lần trước đang chính diện có mặt, mọi người lập tức đổ dồn ánh mắt về Quillen!

Quillen cười thầm đắc ý, nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra khiêm tốn nở một nụ cười nhè nhẹ, những người xem là cư dân đến từ Tân Liên Hiệp thì càng cuồng nhiệt hơn, họ liên tục hô hào lên tên của hắn giống như một sự tôn kính, sùng bái!

Chính xác thì Quillen hành động ở Thành bang làm cho người dân rất yêu quý, xây dựng trường học, bệnh viện và đặc biệt là Trại trẻ mồ côi, không những thế còn thu nhận những đứa trẻ vô gia cư và tạo cơ hội cho chúng.

Tất nhiên người dân chỉ thấy được mặt tốt của việc đó, xây trường học là để dễ dàng tẩy não và kiểm soát trình độ của đám trẻ, xây bệnh viện để hắn dễ dàng can thiệp hơn vào các vấn đề sức khỏe của người dân, trại trẻ mồ côi thì chính là bình phong của Hội Ám Hoàng, thu nhận những đứa trẻ vô gia cư để đào tạo những cỗ máy giết người không chớp mắt ghê tay, chẳng có tình người!

Tất cả những việc làm của hắn nhìn thì có vẻ chính là nhân đạo nhưng thực ra chỉ dùng để phục vụ cho mục đích đen tối của hắn, người dân thấp cổ bé họng làm sao biết điều này, họ chỉ biết cho cái lợi trước mắt, Quillen chính là cho họ những cái đó.

Thế nên lão Moren và hội đồng các Đại sư cơ khí ở Thành bang Mildar mới ghét cay ghét đắng Quillen, họ đủ tỉnh táo để biết Quillen là một tên giả nhân giả nghĩa!

Nhìn cảnh Quillen dương dương tự đắc, Moren nghiến răng nghiến lợi, nhưng lão cũng biết Quillen là một tên rất thông minh, âm hiểm và đặc biệt là mạng lưới quan hệ của hắn rất rộng, không dễ để đối phó chút nào!

...

Cùng lúc này, bên ngoài đấu trường, tại một góc không ai chú ý đến của quần đảo đang tạp trung một đám người mặc trên mình hắc y kín cả thân thể.

Một tên có vẻ như là đầu lĩnh, âm thanh của hắn khàn khàn, nghe rất ghê rợn: "Các ngươi chuẩn bị đến đâu rồi, hành động lần này làm theo chỉ thị Lãnh Chúa đại nhân, không được phép sai sót!"

Đám người cấp dưới nhanh chóng báo cáo, âm thanh vẫn giống như tên kia, âm u ghê rợn: "Bẩm thủ lĩnh, thuộc hạ đã cài người vào bên trong đấu trường rồi, số lượng là hơn 500 Dị sĩ, còn trận pháp kia thì có thể tùy thời khởi động!"

Tên đầu lĩnh hài lòng gật đầu dưới lớp mặt nạ cái miệng cười của hắn tạo nên hình thù gớm giếc, hắn nói: "Các ngươi làm rất tốt, xong việc ta sẽ bẩm báo với Lãnh Chúa đại nhân, lần này chúng ta sẽ được chiêm ngưỡng sức mạnh khôi lỗi chiến binh của Nữ Hoàng đại nhân, ta thật sự háo hức!"

Đám thuộc hạ nhao nhao gật đầu, không quên cảm tạ đại nhân của mình!

Không chỉ nơi đây mà khắp tại các nơi khác nhau trong lớp kết giới rộng lớn đều xuất hiện một nhóm đám người như vậy, bọn chúng đều có đặc điểm chính là hành tung quỷ dị, mặc hắc y kín mít che toàn bộ dung mạo và dường như đang âm mưu gì đó!

...

Vực Hỗn Mang,

Nơi đây không giống như những nơi khác trên Đại lục, trên bầu trời không phải một màu xanh thẳm tươi tốt mà là một màu đỏ như ánh chiều tà âm u quỷ dị.

Không có cây cỏ, nước non nên khắp nơi đều là một mảnh cằn cỗi, những dòng sông nước chảy thì bị thay thành những dòng dung nham nóng bỏng chết người.

Khắp nơi đều mang không khí chết chóc, tử khí lan tràn, thỉnh thoảng còn có những đàn quạ đen bay dọc theo bầu trời, đậu lại trên một cành cây khô trụi lá nào đó phát ra những tiếng kêu làm lạnh tóc gáy!

Đây chính xác là khung cảnh bên trong Vực Hỗn Mang, bờ bên kia của khe nứt, nếu đem so với phần còn lại của Đại lục thì thật là một sự tương phản rõ rệt.

Chẳng người bình thường nào có thể sống nổi trong một môi trường như vậy, vì thế mà nơi đây trở thành lãnh địa của Dị tộc, chủng tộc mang trên mình sức mạnh Hắc ám Hỗn Mang thuần túy.

Xuất thân của bọn chúng rất cổ xưa, chẳng ai biết chúng xuất hiện từ lúc nào, mọi người chỉ biết chúng chui ra từ Lốc Xoáy Hỗn Mang, cơn lốc chẳng bao giờ ngừng tại sâu bên trong lòng của Eo Biển Tử Vong.

Tử Linh Lãnh Địa,

Đây là một trong những lãnh địa lớn trong Vực Hỗn Mang, nó có kết cấu là một lâu đài rộng lớn trên mình tỏa ra khí tức âm u lãnh lẽo.

Không những thế mà phảng phất trong không khí còn phát ra những tiếng kêu ai oán của những oan hồn đã khuất!

Tử Linh Lãnh Địa được tương truyền là nơi ở của Lãnh Chúa Bất Tử, một Tử Thần kiệm lời đầy quyền năng.

Bên trong một căn phòng tại nơi cao nhất trong lâu đài, toàn căn phòng không có một tia ánh sáng, nhưng ẩn sâu trong đó lại là một hơi thở nguy hiểm chết chóc bậc nhất.

Một giọng nói khàn khàn mang theo đầy sự uy nghiêm đáng sợ vang lên, nó phát ra từ trong bóng tối, chẳng biết nguồn gốc:

"Lãnh Địa của ta là nơi của ngươi tự do ra vào sao, Nữ Hoàng Bóng Đêm?"

Đáp lại hắn chính là một con dơi đang đậu bên cửa sổ, con dơi mang trên thân lông tơ màu tím, cặp mắt có con ngươi màu hồng phấn đầy quỷ mị, từ cái miệng dơi của nó phát ra âm thanh đầy ma mị, quyến rũ:

"Lãnh Chúa bớt nóng giận, ta đến đây để xem ngươi đã hoàn thành công việc của mình chưa mà thôi!"

Trong u tối lại lần nữa phát ra âm thanh, có vẻ mang theo sự giận dữ: "Hừ, Bất Tử chiến sĩ ta đã phái ra hơn 500 người, ngươi còn muốn thế nào nữa!"

Con dơi kia phảng phất giống như chẳng quan tâm lời hắn nói, nó âm thanh giống như cười cợt vang lên: "Mà thôi, Bất Tử chiến sĩ của ngươi chỉ là quân cảm tử, khi đó khôi lỗi đồ chơi của ta sẽ được truyền tống đến, lúc đó trò vui mới bắt đầu!"

Bóng tối lập tức lan tràn, trong u tối âm thanh kia mang theo nồng nặc giận dữ cùng uy áp mắng tới: "Veera, đừng tưởng sau lưng ngươi là Ma Vương mà có thể tùy ý làm bậy, lần này nếu không vì hồi sinh Chúa Tể mưu kế bên trong, một Bất Tử chiến sĩ cũng đừng mong ta đưa ra!"

Dơi kia cũng không chịu thua, nó vẹo cổ sang cặp mắt nhìn vào trong u tối, âm thanh mị hoặc nhưng lại nồng nặc mùi uy hiếp: "Veera là tên để ngươi gọi sao, đừng quên bên trong Vực Hỗn Mang ta mới là Nữ Hoàng, còn ngươi Zephys chỉ là kẻ dọn rác những linh hồn bẩn thỉu kia mà thôi!"

Xoẹt...

Một mũi lưỡi hái được phóng ra, con dơi đã tan biến trong không khí mà hóa thành một chùm ánh sáng màu tím bay về nơi xa, để lại trong bóng tối là sự tĩnh lặng đến đáng sợ!

Nhưng trong u tối âm thanh lần nữa vang lên giống như lẩm bẩm: "Veera, trước đây ngươi từng là Tháp Quang Minh tứ đại Thánh Nữ một trong, đừng tưởng ta không biết trong lòng ngươi nghĩ gì!"

Qua cuộc nói chuyện vừa rồi, có thể đoán được Lãnh Chúa Bất Tử được nhắc đến này chính là Zephys, một vị Tử Thần chuyên đi thu thập những linh hồn vương vấn thế gian và hấp thụ nó làm sức mạnh cho mình!

Còn bên kia, con dơi có lẽ chính là một thủ đoạn hóa thân nào đó của Nữ Hoàng Bóng Đêm - Veera, người từng gây nên những khiếp sợ phía bên kia Đại lục!

...

Trở lại với bờ bên kia, nơi được ánh sáng chiếu rọi trên Đại lục, mọi người bên trong lớp kết giới vẫn đang đắm chìm trong không khí của Đại hội Đấu Trường mà chẳng biết tai họa đang ập đến!

Thánh Minh Công Hội chủ tọa Eric tuyên bố từng người một trong hạng 25 tiến lên khắc tên của mình lên trên Quang Vinh Đài.

Đương nhiên trước đó họ sẽ xóa đi tên của người cũ, đánh dấu sự kết thúc thời đại của thế hệ trẻ đi trước, mở ra thời đại mới cho những thiếu niên thiếu nữ nhiệt huyết!

Có người thì dùng ma pháp khắc tên mình, có người dùng kiếm bằng những nhát chém, mỗi người một phương thức nhưng như vậy, tên của họ sẽ ở đây và lưu danh ít nhất 50 năm nữa.

Đến lượt Nam Tuyết Thần, nàng khắc ở tầng thứ 24 tức hạng 2, vị trí cũ chính là của Quillen. Nam Tuyết Thần bay lên cao, lấy ra thanh kiếm của mình rồi dứt khoát hủy đi lớp tên của Quillen!

Xoẹt..xoẹt..!

Bằng vài đường chém, Nam Tuyết Thần đã để lại tên của mình thành công trên Vinh Quang Đài, làm xong nàng hạ xuống, đưa ánh mắt nhìn đến người hạng nhất, Nam Vô Tâm!

Đối với Nam Vô Tâm, thời khắc này đã đến, chỉ cần làm xong là hắn sẽ hoàn thành một nhiệm vụ lớn, ban thưởng phong phú.

Nam Vô Tâm bay lên trên cao, nơi tầng thứ 25 của Quang Vinh Đài cũng chính là đỉnh của nó, đang định dơ kiếm lên chém thì nhìn thấy dòng kí tự: Luna!

Nam Vô Tâm dừng lại hành động, hắn tiến lên gần với Quang Vinh Đài, bằng thanh kiếm của mình nhẹ nhàng khắc lên tên Ayatte lên bên cạnh tên của Luna, điều đó giống như một sự tôn trọng của hắn dành cho nàng.

Hành động đó của hắn đã khiến toàn bộ mọi người trong khán đài sững sờ và bất ngờ, nhưng không có ai ý kiến, không có quy định nào cấm Nam Vô Tâm làm như vậy cả!

Mọi người đều không hiểu sao Nam Vô Tâm lại làm thế, duy chỉ có bên trong hàng ghế của những cao tầng, ngồi ở đó một bà lão, trên thân khoác lên trang phục có những hình ánh trăng màu bạc mà giật mình sửng sốt, bên trong khóe mắt bắt đầu nóng lên như muốn tuôn lệ!

Bà lão này từng là Vọng Nguyệt tộc Đại Tư Tế, cho nên đối với hành động mà Nam Vô Tâm làm, bà lão hằn vào trong tâm khảm, đối với Luna đã vẫn lạc của bộ tộc, mỗi lần nhắc đến lại là một lần đau đớn!

Bà lão ánh mắt thật sau nhìn vào Nam Vô Tâm, mang theo sự cảm kích lẩm bẩm: "Ta thấy được sự thương tiếc của hắn đối với Luna, lẽ nào..!"

Kí tự Ayatte được khắc bằng Athanor ngữ hiện lên bên cạnh Luna, giống như một người bạn tri kỉ!

Nam Vô Tâm sau đó từ từ hạ xuống, bên tai đã có thông báo từ Hệ Thống, nhưng chưa vội vì còn phần thưởng hạng nhất của Đấu Trường Vinh Quang dành cho hắn!

"Và bây giờ chính là lúc trao giải cho các thí sinh đạt hạng cao, mời những người được gọi tên lên trên nhận thưởng...!"