Chuyển Sinh Sang Thế Giới Athanor

Chương 125: Học Viện Nguyên Sinh



Nam Vô Tâm và đám người học viện Carano đang hòa mình vào không khí lễ hội bên dưới, do có trên ngực huy hiệu Vinh Quang và bộ đồng phục đặc biệt của học viện nên mọi người đều nhận ra thân phận của họ, cho nên đám người học viên rất được những người ở đây chào đón.

Sau đó có những cô gái ăn mặc những trang phục hở hang đến trước mặt đám nam sinh trên miệng cười nói: "Các anh đẹp trai lại đây nhảy với chúng em nhé!"

Nói xong kéo tay đám nam sinh của học viện lên trên vũ trường nhảy với bọn họ, đám nam sinh tên nào tên đấy đều ánh mắt dán chặt vào trước mắt mình nữ nhân, thân thể thì lắc lư theo điệu nhạc.

Còn Claudia, Annette và các nữ học viên khi thấy cảnh Nam Vô Tâm và đám nam nhân như vậy thì lắc đầu ngao ngán, cũng mặc kệ bọn hắn mà tiếp tục đi dạo trong lễ hội.

Mỗi học viên đều được chuẩn bị phòng riêng để sinh hoạt trong thời gian mà lễ hội diễn ra cho nên họ có thể vừa vui chơi thỏa thích vừa nghỉ ngơi và chuẩn bị cho Đại hội Đấu Trường.

Nam Vô Tâm sau một hồi vui vẻ cùng trên lễ hội cũng tiến về Đấu trường, nhưng không phải Đấu trường tại trung tâm mà là một cái khác nhỏ hơn ở gần đó, đây là nơi tổ chức thi đấu tranh suất cho các học viên tự do mà trước đó bốn cô vợ Butterfly, Hi Vân, Violet và Dạ Nguyệt của hắn tham gia.

Vào trong Đấu Trường bằng vào thân phận của mình Nam Vô Tâm nhanh chóng được sắp xếp một căn phòng thượng hạng, bên trong có màn hình có thể quan sát toàn cảnh bên trong trận chiến!

Nam Vô Tâm cũng xem qua thể lệ của cuộc thi đấu này, ban đầu có 500 người được chọn và tham gia sẽ được thả tự do vào bên trong một đấu trường ảo rộng lớn.

Không có quái vật bên trong và chỉ có các loại địa hình, 500 người bên trong sẽ tìm và tiêu diệt lẫn nhau cho đến khi còn 38 người duy nhất, người bị tiêu diệt bên trong sẽ bị trục xuất ra ngoài đấu trường ảo, 38 người trụ lâu nhất bên trong sẽ là những người nhận được huy hiệu Vinh Quang và có cơ hội tham gia Đấu Trường Vinh Quang.

Ngoài ra bên trong đấu trường ảo sẽ có cơ chế vùng an toàn, khu vực an toàn sẽ là một vòng tròn rộng lớn nhưng sẽ thu hẹp dần dần theo thời gian, nó xuất hiện với mục đích tăng nhịp độ giao tranh của các thí sinh bên trong và sẽ không có hiện tượng một người trốn im một chỗ.

Một danh sách các thành viên được hiện ra trước mặt Nam Vô Tâm, nhanh chóng tìm thấy tên của bốn cô vợ vẫn còn sáng, ngoài ra hắn còn thấy trên đó rất nhiều cái tên quen thuộc.

Nhanh chóng chuyển màn hình đến vị trí của Butterfly, Nam Vô Tâm thấy cô gần như là vô địch bên trong Đấu Trường, do giới hạn độ tuổi tham gia là dưới 100 cho nên các thành viên chủ yếu là Tinh Anh và Cao Thủ cấp, với sức mạnh từ Phượng Hoàng tộc huyết mạch của mình cô dễ dàng đánh bại hết thảy kẻ địch gặp phải.

Violet cũng vậy, cô hiện tại cũng đã là Cao Thủ cấp nên mỗi cú bắn cùng với sức mạnh mana của mình khiến đối thủ phải hối hận khi đụng độ phải cô.

Hi Vân và Dạ Nguyệt thì vất vả hơn hai người đôi chút, dù sao hai người sức mạnh mới dừng lại ở Tinh Anh cấp, đối với các đối thủ có cảnh giới cao hơn mình hai người bắt buộc phải lấy ra sức mạnh thật sự của mình để đối phó.

Trên chiến trường lúc này số người cũng không còn nhiều, từ 500 lúc ban đầu đã giảm xuống còn dưới 100, vùng an toàn đã thu hẹp lại rất nhiều nên tỉ lệ để hai người bất kì đối mặt nhau là rất lớn, các cuộc giao tranh diễn ra liên tục.

Nam Vô Tâm ngồi chú tâm quan sát, dù sao trong số này có thể là các đối thủ trong tương lai của mình, có câu: Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng. Cho nên hắn cũng ghi nhớ những tên nào mạnh mẽ và có sức uy hiếp tới mình.

...

Cùng lúc đó bên ngoài quần chúng mọi người lại được một hồi náo nhiệt khi mà chứng kiến lớp kết giới rộng lớn bao trùm quần đảo lại lần nửa mở ra, một chiếc phi thuyền to lớn tiến vào bên trong, trên thuyền có biểu tượng hình một cái cây to lớn.

Học Viện Nguyên Sinh, mọi người ngay lập tức nhận ra biểu tượng trên là của Học Viện Nguyên Sinh, bên trên mạn thuyền mọi người nhìn thấy những học viên của học viện Nguyên Sinh xuất hiện với trang phục đồng nhất, cũng giống với học viện Carano thì họ cũng thiết kế riêng đồng phục vinh quang cho học viên của mình.

Phi thuyền cũng dừng lại ở một góc của Đấu trường trung tâm, các học viên cùng từ đó mà hạ xuống bên dưới, dẫn đầu trong số họ là một cô gái với dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, thân hình cao ráo, khuôn mặt tinh xảo như tranh vẽ, da trắng như tuyết, mái tóc màu trắng tinh khôi dài ra sau lưng và cô hữu hai đôi tai dài và nhọn cũng chính là đặc điểm của Tinh Linh tộc.

Cô gái xuất hiện làm cho không khí xung quanh như đọng lại, tất cả mọi người nhất là nam nhân đều cảm thấy ngạt thở trước dung mạo xinh đẹp của cô nhưng cũng không ai dám lại gần vì khuôn mặt lạnh băng mang theo sự uy nghiêm của cô.

Dường như sự xuất hiện đó làm cho đoàn người học viện đi sau cô bị mờ nhạt đi, chứng kiến tất cả ánh mắt đổ dồn về mình cô gái trên mặt biểu lộ không chút thay đổi, tiếp tục bước đi phương hướng đến Đấu trường nhỏ cách đó không xa.

Cô gái rời đi đám người mới cảm thấy dễ thở hơn chút, bọn họ chưa bao thấy qua xinh đẹp như vậy nữ nhân, có người hiếu kì lên tiếng hỏi: "Cô gái đó là ai vậy?"

Có người biết ngay lập tức giải thích: "Người đó mà cậu cũng không biết sao, đó là thiên tài huyền thoại của Học Viện Nguyên Sinh đó, Tinh Linh Công Chúa Nam Tuyết Thần, ta nghe nói không chỉ dung mạo xinh đẹp tuyệt thế mà còn có thiên phú kinh khủng khiếp!"

Đám người nghe xong ai cũng thốt lên kinh hãi, đồng thời họ chợt cảm thấy thật vinh hạnh khi được diện kiến đệ nhất thiên tài của học viện Nguyên Sinh, ngoài ra còn biết được cô gái đó được gọi là Tinh Linh Công Chúa, chắc chắn thân phận không hề tầm thường.

Những người học viên còn lại của Nguyên Sinh học viện đi sau thấy Nam Tuyết Thần khỏi mới cảm giác như được chú ý đến, họ không lạnh lùng như Nam Tuyết Thần mà vẫy tay chào mọi người, trong số đó cũng có một số người cũng rất nổi bật chỉ là do trước đó bị Nam Tuyết Thần làm lu mờ đi.

Trong đó có một thiếu nữ xinh đẹp với mái tóc ngắn màu hồng, đôi tai dài và nhọn và hút mắt nhìn nhất là đôi cánh đằng sau lưng cô, thiếu nữ này chính là Krixi và cũng là một trong số 15 học viên xuất sắc của học viện Nguyên Sinh.

Krixi nhìn đến phương hướng Nam Tuyết Thần rời đi cảm khái nói: "Tuyết Thần công chúa lúc nào cũng xuất sắc như thế, nhưng mà tại sao chị ấy lại luôn lạnh lùng như vậy cơ chứ!"

Đằng sau Krixi là hai thân hình thấp bé của hai học viên khác, nhưng trên người họ lại không có chút đặc điểm nào của nhân loại.

Đó là tổ hợp của một chú thỏ có bộ lông màu nâu với đôi tai dài, bên trên mặt thỏ nhìn có chút gian xảo ánh mắt liên tục liếc liếc xung quanh.

Còn lại là một chú cáo với bộ lông màu xanh và trắng, bên hông có một chiếc ná cao su đeo ở đó, đây chính là Slimz - Thỏ Tài Phiệt và Fennik - Cáo Siêu Thanh của học viện Nguyên Sinh, với tài năng của mình thì không lạ gì khi cả hai cùng có mặt trong 15 học viên xuất sắc nhất!

Fennik háo hức chỉ vào một khu vui chơi gần đó rồi quay sang Slimz nói: "Ê, thỏ, qua đó chơi đi!"

Slimz ngay lập tức lắc đầu liên tục nói: "Không có tiền!" Fennik có chút tức giận đáp: "Nói điêu, con thỏ này lúc nào thiếu tiền thế, chẳng phải là khi nãy cậu mới..."

Thấy Fennik sắp nói gì đó không nên nói Slimz ngay lập tức bịt mồm nó lại rồi kéo Fennik qua một bên nói nhỏ: "Được rồi, đúng là con cáo tinh ranh!" Rồi lấy từ trong túi của mình đưa cho Fennik một xấp đồng vàng.

Fennik lập tức vui vẻ rồi cầm đống đồng vàng biến mất tại chỗ, ngoài mấy người vừa rồi thì các học viên còn lại của Học Viên Nguyên Sinh cũng không có gì nổi bật trong đó có 4 người là Cao Thủ cấp còn lại đều là Tinh Anh cấp.

...

Nam Tuyết Thần một đường đi đến nơi tổ chức tuyển chọn suất tham dự tự do, cô cũng muốn xem xem những đối thủ trong tương lai của mình là ai và có sức mạnh như thế nào, bằng với thân phận của mình Nam Tuyết Thần đương nhiên được đón tiếp vô cùng chu đáo và sắp xếp đến một căn phòng thượng hạng!

Lúc Nam Tuyết Thần đến thì bên trong đấu trường ảo đã trôi qua thêm một đoạn thời gian, số người còn trụ lại đã dưới con số 50, vùng an toàn cũng đã thu hẹp lại rất nhiều.

Nam Tuyết Thần ánh mắt lướt qua từng người một trên danh sách nhưng biểu cảm của cô chỉ là lắc đầu và không xem vào mắt đám người trước mặt, nhưng rồi màn hình của cô dừng lại đến trước hình ảnh của một nữ nhân cầm kiếm liên tục càn quét đối thủ trên đấu trường, Nam Tuyết Thần bằng với sức mạnh cảm quan của mình ngay lập tức nhìn ra nữ nhân này mang lại cho cô sự uy hiếp không nhỏ.

Mặc dù vậy Nam Tuyết Thần cũng không hề có biểu hiện sợ hãi hay lo lắng gì mà chỉ nhếch mép cười nhẹ nói: "Hừm, có chút thú vị!"

Sau một khoảng thời gian dài, đấu trưởng ảo cũng kết thúc trước sự gục gã của người số 39, số người còn trụ lại bên trong chỉ còn 38 cho nên tất cả mọi người còn lại đều được truyền tống ra đến cùng một chỗ.

38 người sau đó đều được nêu tên và ban cho huy hiệu Vinh Quang và cơ hội tham dự Đấu Trường Vinh Quang!

Nhìn thấy bốn nữ Butterfly, Hi Vân, Violet và Dạ Nguyệt đều còn đông đủ Nam Vô Tâm vui mừng, việc này không ngoài dự đoán của hắn!

Kết quả đã có, mọi người dần dần giải tán, Nam Vô Tâm ngay lập tức di chuyển đến vị trí của bốn người, hàn huyên một hồi rồi mới chuẩn bị rời đi, trước khi rời đi còn không quên gật đầu chào người bạn cũ Vanhein cũng tham gia và dành được huy hiệu Vinh Quang, hắn cũng nhìn qua một số gương mặt quen thuộc trong số những người còn lại.

Nam Tuyết Thần chuẩn bị rời khỏi lúc lại đột nhiên cả người run lên một hồi, trong người như thắt lại, điều này khiến Nam Tuyết Thần hết sức kinh hãi, cảm giác này không phải là cảm giác khi bị kẻ mạnh lấn áp mà Nam Tuyết Thần vừa cảm nhận được một cỗ khí tức mang theo sự quen thuộc, thân cận mà trước đây cô chưa hề cảm nhận được!

"Chẳng lẽ là mẹ đến đây?" Nam Tuyết Thần suy nghĩ một hồi rồi lẩm bẩm, nhưng cô nhanh chóng gạt bỏ đi suy nghĩ này vì Nam Tuyết Thần biết mẹ của mình không thể dễ xuất hiện ở bên ngoài như vậy.

"Không phải mẹ ta, nếu là mẹ ta cũng không có cảm giác vừa rồi!" Nam Tuyết Thần càng nói càng cảm thấy nghi hoặc, cô đang định đuổi theo nguồn khí tức khiến mình như vậy lúc thì chợt nó biến mất không một tăm hơi.

Nam Tuyết Thần có chút thất lạc, vừa rồi cỗ khí tức kia khiến cô như cảm thấy được đồng loại của mình cảm giác, có chút ảo não Nam Tuyết Thần rời khỏi đó trên miệng lẩm bẩm:

"Rốt cuộc là ai hay thứ gì?"