Chuế Tế Đỉnh Phong Nhất Đẳng Độc Tôn

Chương 488: Át chủ bài



Ta sẽ cho ngươi thấy thủ đoạn thật sự của ta?!

Lời nói vừa dứt, lão bà gồng mình, cây trượng trong tay dần dần bay lên cao và tản mát ra một cổ ma khí cực kỳ khủng bố. Ngay khi lượng ma khí này vừa bộc phát ra ngoài thì hắc vụ giống như được tiếp lực nên càng ngày càng dày đặc và bành trước ra ngoài.

Đế Nguyên Quân đứng ở trong đó cũng cảm nhận được sự khác thường rất lớn, hắc vụ ban đầu chỉ là một màn sương che đi tấm nhìn nhưng bây giờ lại hóa hư thành thực.

Cảm giác như cơ thể đang bị một loại lực lượng nào đó gò ép và tứ chi giống như bị một loại xiềng xích nào đó cuốn chặt khiến hành động trở nên khó khăn hơn trước rất nhiều.

Dương mắt nhìn lão bà dang phát sinh biến đổi, Đế Nguyên Quân chỉ nở một nụ cười kỳ dị rồi đứng nhìn từ đầu cho tới cuối.

Sở dĩ hắn không ra tay vì cảm nhận được trên người lão bà có một cổ khí tức tà dị đặc biệt nào đó. Tuy không cảm nhận được rõ ràng nhưng hắn dám chắc thứ đó có lẽ là con át chủ bài của lão bà nên không muốn lật tẩy.

Hắn bây giờ muốn nhìn xem, lão bà có thẻ làm được gì để mua vui cho hắn?

Và hắn cũng muốn nhìn xem, con át chủ bài của bà ta là thứ đáng sợ nào đó?

Nhận lượng ma khí khủng bố từ quãi trượng, lão bà từ từ đưa tay ra hai bên và để mặc ma khí xâm nhập vào trong cơ thể. Chỉ thấy bà ta từ một người già nua lưng gù nay lại trở thành một thiếu phụ với một mái tóc đen cùng con ngươi màu đỏ trông rất tà dị.

Không chỉ dừng lại ở đó, khí tức trên người bà ta đang không ngừng tăng lên. Tuy cảnh giới vẫn chỉ là Tinh Cực cảnh tầng ba đỉnh phong nhưng lực lượng trên người đã vượt xa so với trước đây.

“Hây”.

Chỉ sau một tiếng quát, toàn bộ ma khí bị lão bà triệt để thu vào trong người và bầu không khí ảm đạm nhưng nặng nề lại một lần nữa bao trùm.

Nhìn thấy một cảnh này, nụ cường trên gương mặt Đế Nguyên Quân càng ngày càng lớn và với ánh mắt tà dị trông như đang nhìn thấy một thứ gì đó khác thường.

“Thì ra là thế?”

Thấy Đế Nguyên Quân chỉ đứng nhìn mà không một lần ra tay, lão bà còn tưởng hắn đang bị hắc vụ giữ chân nên trên gương mặt hiện lên vẻ phấn khích vô cùng.

Chỉ thấy bà ta ngẩng cầu cười lớn và thanh âm mang trên mình lực lượng cực kỳ khủng bố khiến khu vực xung quanh phải rung động kịch liệt.

“Haha… Tên tiểu tử thối, ngươi bây giờ còn lớn tiếng khoác lác, kiêu ngạo trước mặt ta được nữa không?”

“...”.

Đáp lại, Đế Nguyên Quân thầm thở dài một hơi, ánh mắt hắn nhìn bà hiện lên vẻ khinh thường nói.

“Ta còn tưởng ngươi có thủ đoạn gì lớn lắm? Chẳng qua cũng chỉ cưởng chế để cho ma khí xâm nhập vào trong cơ thể, ngoài ra ngươi còn dùng bí pháp để cưởng ép bản thân trở về dáng vẻ toàn thịnh”.

“Nhưng mà có cái này ta muốn hỏi?”

“Liệu ngươi có thể giữ được trạng thái này trong bao lâu? Hay nói một cách khác là ngươi tưởng chỉ dùng cách này mà muốn đối phó ta?”

“Ngươi lấy đâu ra sự tự tin như thế?”

Vừa dứt lời, Đế Nguyên Quân vung mạnh tay một cái liền bắn ra một đạo kình khí ở trên cơ thể. Chỉ thấy nhưng nơi bị kình khí quét qua liền bị băng diệt và hắc vụ cũng không thể tránh khỏi.

Cảm nhận khí tức trên người Đế Nguyên Quân đang không ngừng tăng lên, lão bà lâm vào trầm mặc, trên gương mặt bà ta hiện lên vẻ khó tin và có chút kinh hãi.

Lão bà không ngờ được rằng, bản thân cưởng chế để cho ma khí xâm nhập vào cơ thể và dùng bí pháp cưởng chế mới có thể gia tăng thực lực nên việc hao tổn cũng như cái giá phải trả là rất lớn.

Nhưng còn hắn thì sao?

Chỉ đơn giản là đánh ra kình khí là có thể gia tăng lực lượng của bản thân?

Trong đầu lão bà tự hỏi, rốt cuộc hắn đã dùng cách bì? Loại bí pháp nào mới có thể làm được như thế?

Nhưng rất nhanh, những suy nghĩ đó đều bị loại bỏ ra khỏi suy nghĩ. Chỉ thấy bà ta vung tay thu lấy quải trượng bào trong tay rồi chỉ thẳng về phía hắn và quát lớn.

“Cho dù thực lực của ngươi có tăng lên thì đã sao? Ở trong hắc vụ này thì ta chính là vô địch?”

Đạp không lao tới, lão bà vung tay đánh ra bốn đạo xiềng xích hướng thẳng về phía hắn mà đánh. Cùng với đó là một đạo hắc khí từ trên đầu quải trượng bắn ra, ngay khi sắp đánh trúng thì hắc đí đó bỗng bạo nổ và biến thành một vùng hắc vụ dày đặc che phủ hết tầm nhìn của hắn.

Đứng ở trong hắc vụ dày đặc, Đế Nguyên Quân vẻ mặt dửng dưng giống như đang chờ đợt một thứ gì đó.

Bỗng, hanh mắt khẽ liếc nhìn lên cao thì trông thất hắc vụ dày đặc đang dao động. Trông nó giống như đang bị thứ gì đó sắc nhọn đâm xuyên qua.

Chỉ một tích tắc sau đó, một đầu sắc nhọn của quải trượng đâm tới và cùng với đó là từng đạo xiềng xích đã cuốn chặt lấy hắn từ lúc nào không hay.

Tưởng chừng mọi thứ sẽ kết thúc tại đây nhưng khi quải trượng sắp đâm trúng thì Đế Nguyên Quân lúc này cũng đã động.

Ý niệm vừa ra thì có một thanh trường thương thình lình xuất hiện ngay trước mặt. Tiếp đó, thanh trường thương đột nhiên xoay chuyển tạo thành một vòng xoáy bảo vệ ngay trước người.

Chỉ thấy lưỡi thương sắc bén ánh lên xé rách hắc vụ và đồng thời chặt đứt hến từng đạo xiềng xích. Không chỉ có thế, quải trượng sắc nhón sắp đâm trúng cũng bị ngăn lại ngay trước mặt hắn.

“Cái gì?”

Nhìn thấy thanh trường thương, con ngươi của lão bà đột nhiên co rút lại và trên gương mặt hiện lên vẻ kinh hãi vô cùng.

“Chuẩn thiên kiếp chi bình?”

Bất ngờ đến mức ngây ngốc, lão bà bị Đế Nguyên Quân trừng mắt một cái liền bắn ra hai đạo kình khí trùng kích lên ngực và bị đánh bay ra xa gần mười trượng.

Tuy đòn công kích này đã đánh trúng nhưng kình khí bắn ra vần quá yếu nên chỉ khiến lão bà bị thương nhẹ mà thôi.

Đưa tay lên lau đi vệt máu ở trên khóe miệng, ánh mắt nhìn hắn dần có chút thay đổi. Lão bà hạ thấp giọng thốt ra thành tiếng.

“Thì ra đây chính là thứ mà ngươi ỷ vào?”

“Cũng đúng mà thôi, có chuẩn thiên kiếp chi binh thì việc ngươi chỉ là Tinh Cực cảnh tầng thứ nhất cũng đủ sức để chống lại ta?”

“Nhưng mà ngươi đã sai lầm khi để ta nhìn thấy con át chủ bài này của ngươi?”

Đế Nguyên Quân không lên tiếng vội, ánh mắt hắn nhìn lão bà vẫn lãnh đạm và dững dưng giống như trước. Hắn chỉ xem những lời nói của bà ta chẳng có chút phân nhượng, thậm chí chẳng có chút uy hiếp nào đối với hắn.

Sở dĩ hắn tự tin như vậy là vì trong tay hắn còn rất nhiều thứ có thể xem là át chủ bài?

Đáp lại, Đế Nguyên Quân hững hờ, đáp.

“Vậy sao”.

“Cứ xem như ngươi có đề phòng thì đã sao? Như thế cũng chỉ kéo cho ngươi được một chút thời gian mà thôi?”

Dứt lời, Đế Nguyên Quân hai chân điểm nhẹ, thân ảnh hắn đột nhiên lóe lên một cái rồi thình lình xuất hiện ngay trước mặt lão bà.

Không đợi bà ta kịp phản ứng, Đế Nguyên Quân vung mạnh tay đánh xuống thì thanh trường thương bỗng biến lớn bổ xuống với lực lượng khủng bố tới mức có thể bổ đôi một tòa sơn nhạc.

Cảm nhận một cổ nguy cơ vô cùng to lớn từ trên cao đánh xuống, lão bà liếc mắt nhìn lên thì con ngươi đột nhiên co rút lại. Lão bà biết tốc độ của Đế Nguyên Quân là rất nhanh nhưng lại không ngờ được việc hắn nhanh tới mức mà hai mắt không thể theo kịp.

Mãi cho đến khi lưỡi thương sắp sửa đánh trúng thì bà mới kịp phản ứng lại. Hai tay mở rộng đưa lên cao đánh ra một lượng lớn chân nguyên hóa thành một tấm màn bảo vệ cực kỳ kiến cố để ngăn lại.

Oanh!

Một tiếng động lớn vang lên, lưỡi thương sắc bén mang theo cổ lực lượng khủng bố cúng thương khí mãnh liệt khiến màn chắn chân nguyên cứng chắc hiện tên từng vết nứt.

Chống trả được thêm một lúc thì màn chắn đã không thể chịu đựng được nữa. Chỉ thấy lão bà thu tay tự bạo màn chắn rồi nhảu lùi ra xa để tránh né.

Nhưng khi vừa nhảy lùi ra sau thì Đế Nguyên Quân đã thình lình xuất hiện ngay trước mặt. Tay phải hắn ngưng tụ một lượng lớn chân nguyên rồi đánh ra một quyền.

Oanh!

Không kịp tránh né, lão bà đón nhận trực diện một quyền liền phun ra một ngụm máu tươi rồi bị đánh bay ra xa gần trăm trượng và bay ra khỏi hắc vụ.

Không còn hắc vụ, khí tức trên người bà ta dần trở nên bạo động và đang không ngừng giảm xuống. Toàn bộ ma khí hấp thụ đều đã tan biến hến và bộ dáng của lão bà lại trở lại như ban đầu.

Quá tức giận, lão bà ngẩng đầu hét lớn một tiếng. Chỉ thấy từ trong người bà bỗng có một thứ gì đó màu đen ánh lên và đang di chuyển khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể.

Từng sợi gân đen hiện lên và hai mắt lão bà dần trở nên trắng dã và con người co rút lại chì bằng một hạt đậu.

Không còn cách nào khác, lão bà tức giận quát lớn một tiếng.

“Là ngươi ép ta?”

Ngay lập tức, toàn bộ khí tức trên người lão bà thình lịch bùng phát khiến toàn bộ khu vực phải rung chuyển kịch liệt. Ngay cả Đế Nguyên Quân cũng cảm thấy nguy cơ vô cùng.