Chu Sa Nhiễm

Chương 167: Ngoại truyện 6



Ngoại truyện 6: Ngôi sao tạo dáng quyến rũ

Tháng Năm ở Chu Thành, thời tiết nóng đến choáng váng. Chu Tú Mẫn và Chu Sa ngồi ở phòng chờ trong nhà ga Quốc tế đợi lên máy bay. Còn hơn một tiếng nữa mới có thể lên máy bay, nếu không bị trễ chuyến. Chu Tú Mẫn đặt chiếc máy tính xách tay lên đầu gối lên mạng. Cô ấy đang nhìn cổ phiếu. Gần đây bản thân bị xuất huyết nặng, mua vé máy bay khứ hồi, phí ăn ở mời hai anh trai, giáo sư, Oa Oa, Giang Viễn Lâu đến Mỹ tham dự hôn lễ của họ, Béo còn ở Mỹ chưa về, thành phố hắn ở chỉ cách nơi tổ chức hôn lễ của bọn họ hai tiếng ngồi xem, cũng giảm được một phần. Cho nên Chu Tú Mẫn phải kiếm lại chút tiền.

Chu Sa lấy chiếc cốc của mình pha cho Chu Tú Mẫn cốc cà phê, đặt bên chỗ ngồi của Chu Tú Mẫn, nói với cô ấy xong liền đi về một chỗ xa ngồi xuống, rút ra quyển sách yên lặng đọc. Hành lí của hai người đã kí gửi, lúc này chỉ còn một chiếc túi, vô cùng gọn nhẹ. Chu Tú Mẫn ngẩng đầu cười cười với Chu Sa, xoa chiếc cốc cảm thấy hơi nóng lại đặt xuống, ánh mắt cô ấy lại nhìn chằm chằm vào biểu đồ gấp khúc trên màn hình, phì phì, cổ phiếu A trên sàn chứng khoán Thượng Hải, cô ấy quan sát, lúc đỉnh điểm lên tới 78 tệ một cổ phiếu, lúc đó có chuyên gia dự đoán có thể tăng, Chu Tú Mẫn muốn mua vào, nhưng chê đắt, cho nên có chút do dự, sau đó, Chu Sa về rồi, Chu Tú Mẫn nào còn tâm tư quan tâm đến cổ phiếu. Hôm nay vô tình mở ra xem, đã rớt xuống còn 20 tệ, nhìn có vẻ còn tiếp tục rớt giá, có lẽ không phanh được. Chu Sa nghe thấy tiếng phì phì của Chu Tú Mẫn, hỏi sao thế, Chu Tú Mẫn ngoắc tay bảo Chu Sa lại đây, cô ấy chỉ lên biểu đồ trên màn hình máy tính, đường gấp khúc từ cao chạy xuống thấp biểu thị mức độ rớt giá nguy hiểm của cổ phiếu, từ điểm cao nhất đến điểm thấp nhất lúc này, khoảng cách vô cùng khác biệt, Chu Tú Mẫn giải thích với cô, "Cổ phiếu này, lúc mình chú ý đã tăng đến 78 tệ, nghe nói còn tăng. Hôm nay nhìn lại, rớt còn 20 tệ, có lẽ còn tiếp tục rớt giá, không biết lại có bao nhiêu người táng gia bại sản đây." Trong lời nói của Chu Tú Mẫn mang theo cảm khái, nếu cô ấy mua, không đến mức táng gia bại sản, nhưng chắc chắn sẽ tổn thất không ít. Nhìn xem, cô ấy may mắn thế nào, Chu Sa về rồi, tiền cũng không mất.

Không, phải là, Chu Sa là nữ thần may mắn của cô ấy, luôn mang đến may mắn cho cô ấy, nếu không phải có Chu Sa, có lẽ cuối cùng Chu Tú Mẫn cũng không kháng cự được mê hoặc "kiếm một chút tiền rồi bán lại" mà xuống tay, vừa hay, nữ thần của cô ấy, may mắn của cô ấy... Chu Tú Mẫn đưa tay lấy cốc nước, giả vờ nói nhỏ bên tai Chu Sa, nhanh chóng ngọt ngào hôn lên vành tai của cô, sau đó làm như không có chuyện gì uống một ngụm cà phê, khóe miệng vô thức nhấc lên. Chu Sa đỏ mặt, "Cậu đừng nghịch..." Cô khẽ nói, sau đó cũng không tức giận, cho nên ý cười bên khóe miệng Chu Tú Mẫn càng sâu.

"Mình không nghịch mà!" Chu Tú Mẫn vô tội nói. Chu Sa bất lực lườm cô ấy một cái.

"Thứ cổ phiếu này, chơi thì được. Đừng mua nhiều quá." Chu Sa nghĩ tới câu nói "Không biết bao nhiêu người táng gia bại sản" của Chu Tú mẫn, giọng điệu có chút buồn bã nói, Chu Tú Mẫn cười cười, "Mình chơi thôi, kiếm chút tiền tiêu vặt. Không mua nhiều mà. Thua cũng có giới hạn."

Chu Sa gật gật đầu, "Ừm!"

Chu Tú Mẫn cười cười, lại lướt đến tin khác, hai người đợi thêm nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng lên máy bay. Bọn họ xuất phát trước chuẩn bị cho hội nghị của Trịnh Bác Luân, đương nhiên, đến trước cũng có thể thuận tiện quen thuộc khách sạn, tuyến đường, địa điểm, thủ tục. Anh trai, và nhóm cô Trịnh sẽ đến trước buổi lễ hai ngày. Đến lúc đó mọi người có thể cùng đi tham quan phong cảnh tươi đẹp nổi tiếng của thành phố X.

Máy bay đúng giờ cất cánh. Trời cao mây trắng trên độ cao ba mươi ngàn feet, Chu Tú Mẫn lười biếng nhoài đến bên cửa thưởng thức cảnh sắc bên ngoài. Chu Sa ngồi đọc sách. Chu Tú Mẫn nhìn một lúc thấy nhàm chán, tiện tay rút một quyển tạp chí hàng không trong đống tạp chí trước mặt ra đọc, bên trong có một tin tức nhắc đến việc chủ tịch Âu Thời Siêu của tập đoàn Âu Lỗi Chiếu Minh ở Mỹ tự sát cùng ảnh hưởng của nó mang tới, Chu Tú Mẫn nhớ tới cổ phiếu rớt giá thảm hại trên sàn Thượng Hải lúc trước, là cổ phiếu của công ty con trực thuộc tập đoàn Âu Lỗi, lẽ nào cổ phiếu A rớt giá thảm hại là vì chịu ảnh hưởng từ việc chủ tịch tập đoàn tự sát?

Chu Tú Mẫn tiếp tục đọc, nội dung bên trong nhắc đến Âu Lỗi Chiếu Minh hoạt động kinh doanh yếu kém trong thời gian dài, nợ nần chồng chất, năm ngoài tập đoàn cải tổ thất bại khiến nó rơi vào đáy vực trước nay chưa từng thấy, đối diện với nguy cơ phá sản, cộng thêm bệnh trong người, hai điều này có khả năng cuối cùng dẫn đến Âu Thời Siêu đạp lên con đường chết chóc.

Chu Tú Mẫn đột nhiên nhớ tới kí ức không vui. Trong mộ, Joker từng nói, là một người tên Âu Thế Chí chỉ đạo, hắn nhắc tới tin tức liên quan đến mộ huyệt, chi ra ba trăm triệu để lấy được "Tùy Hầu Châu."

Cô ấy có một suy đoán, nhưng không khẳng định. Bởi vì tên tuổi không khớp. Trên máy bay cũng không có cách nào tìm kiếm tin tức, cho nên cũng không nói gì.



Khó khăn lắm mới đợi được máy bay hạ cánh, bọn họ liên hệ với Trịnh Bác Luân. Trịnh Bác Luân có phòng làm việc ở Mỹ, cử trợ lí đến đón hai người, trên đường vị trợ lí này líu lo không ngừng, ngưỡng mộ không thôi vì Chu Tú Mẫn có thể làm trợ lí cùng Trịnh Bác Luân tham dự hội nghị lần này, trên miệng cũng không thiếu đố kị, Chu Tú Mẫn giả ngu, cũng không nói nhiều với cô nàng, đến khách sạn nói cảm ơn rồi vội vàng cùng Chu Sa xuống xe. Tắm rửa xong, ăn no uống say, nghỉ ngơi một lát, Chu Tú Mẫn nhớ ra nghi ngờ trên máy bay, liền mở máy tính ở khách sạn tìm kiếm tin tức của Âu Lỗi Chiếu Minh, tuy không quá chi tiết, nhưng cũng đủ cho cô ấy đoán được đại khái.

Thì ra Âu Thế Chí là bố của Âu Thời Siêu, hai năm trước đã qua đời vì căn bệnh di truyền của gia tộc, có vẻ Âu Thời Siêu cũng bị di truyền loại bệnh này, cảm thấy không sống được hoặc không sống lâu nữa mới tự sát. Lúc đó Âu Thế Chí chi ba trăm triệu để tìm "Tùy Hầu Châu", chỉ sợ bệnh tình đã không có cách nào điều trị, vì sợ chết, mới nghĩ tới vài ba thế lực ngầm giúp hắn tìm kiếm đường sống khi tính mạng hắn đang dần héo mòn, kết quả Joker chết trong mộ, hi vọng của hắn cũng tiêu tan, mà tổ tiên của hắn, trùng hợp cũng chính là Âu Lan Chi...

Chu Tú Mẫn nghĩ tới việc bản thân không mua cổ phiếu của công ty nhà hắn, tất cả giống như định mệnh.

Chu Tú Mẫn đem phát hiện của bản thân nói cho Chu Sa, hai người cảm khái rất lâu.

Vì sự việc này cũng không vui vẻ gì, hơn nữa người đã chết, rất nhiều người chết, nên cũng không nhắc tới nữa.

Hội nghị học thuật của Trịnh Bác Luân thuận lợi kết thúc, Trịnh Bác Luân kết thúc "kì nghỉ" của hắn, lại vội vàng đi Luân Đôn, trước khi đi, hắn tặng cho Chu Tú Mẫn một món quà, "Nghe nói em sắp kết hôn. Tuy không thể tham dự hôn lễ của em, nhưng chúc em kết hôn vui vẻ. Đây là quà của tôi."

Chu Tú Mẫn vội vàng cảm ơn. Quay về mở ra, là một hộp nhạc thủ công tinh xảo, mở nắp hộp ra, bên trong có hai cô gái xinh đẹp mặc váy cưới, vặn dây cót, hai cô gái mặc váy cưới sau lớp thủy tinh nhảy theo âm nhạc đang vang lên cùng lúc. Chắc chắn đây là đặt làm, nếu không bình thường sẽ là một nam một nữ. Chu Tú Mẫn rất cảm động, thật sự không nghĩ tới người đần đần như Trịnh Bác Luân lại có lúc tinh tế lãng mạn đến thế.

Nhóm Chu Kính Nhân và giáo sư Trịnh đúng giờ đáp xuống. Mọi người giống như đoàn du lịch cưỡi ngựa xem hoa thăm thú thành phố X nổi tiếng, chơi đùa rất vui vẻ. Buổi tối trước ngày kết hôn, Chu Kính Nhân lại căng thẳng hơn Chu Tú Mẫn, không ngừng hỏi Chu Tú Mẫn, "Ôi chao, nhớ rõ rồi, chuẩn bị hết rồi chứ?", Chu Tú Mẫn vốn không căng thẳng nhưng bị hắn làm căng thẳng, Chu Kính Thanh nói anh cả còn căng thẳng hơn lúc bản thân lấy vợ!

Ngày hôm sau Béo vội vàng đến.

Thời tiết cũng vô cùng ủng hộ, trời xanh mây trắng, tuyệt đối là ngày đẹp trời. Mọi người đi đến toà thị chính đăng kí kết hôn, mới đầu Chu Kính Nhân còn không tự nhiên, sau đó nhìn thấy trong tòa thị chính có không ít đôi nam nam, nữ nữ, đương nhiên cũng có không ít cặp đôi "bình thường", có người ăn mặc nghiêm túc như bọn họ, có người ăn mặc đơn giản tùy tiện như đi chợ mua rau, có người nước ngoài, cũng có không ít khuôn mặt châu Á, mọi người đều rất bình tĩnh, không ai cảm thấy khác thường, mới dần dần thả lỏng.

Quá trình vốn không phức tạp, chính là lấy số, xếp hàng đợi, sau đó người đại diện làm công việc ghi chép hỏi hai bên đồng ý không, sau đó biểu thị hai người đã kết thành vợ chồng, có thể hôn đối phương. Thông thường ba bốn phút là có thể hoàn thành cho một đôi, người thân bạn bè có thể đứng cạnh dự lễ, lễ đường không lớn cũng vang đến những tiếng cười vui vẻ, tiếng vỗ tay, vô cùng náo nhiệt. Chu Tú Mẫn trong lúc chờ đợi dần trở nên căng thẳng, khi người đại diện hỏi cô ấy, "Cô có đồng ý trở thành người bạn đời hợp pháp của cô Chu Sa không?" Chu Tú Mẫn run lên, "Có... có. Tôi đồng ý."



"Vậy cô Chu Sa, xin hỏi cô có đồng ý trở thành người bạn đời hợp pháp của cô Chu Tú Mẫn, cho dù sinh lão bệnh tử, nghèo khó sang giàu, mãi mãi yêu cô ấy?"

Đôi mắt trong veo của Chu Sa yên lặng ngọt ngào nhìn Chu Tú Mẫn, "Có, tôi đồng ý."

"Được rồi. Tôi tuyên bố hai người trở thành bạn đời hợp pháp." Người đại diện gật gật đầu, quay đầu nói với trợ lí của mình: Bọn họ thật là một đôi xinh đẹp.

Trợ lí gật đầu, hai người là cặp đôi ngọt ngào xinh đẹp nhất mà bọn họ nhìn thấy trong buổi sáng hôm nay.

Lễ thành.

Chu Sa tiến lên phía trước hôn Chu Tú Mẫn, Chu Tú Mẫn hạnh phúc đáp lại, mười ngón tay đan vào nhau, Chu Tú Mẫn nhìn thấy Chu Kính Nhân lấy máy ảnh căng thẳng gọi, "A Mẫn... nhìn chỗ này..." Vô thức cười lên.

Chu Tú Mẫn xúc động chạy đến ôm lấy Chu Kính Nhân, "Anh, em yêu anh!"

Chu Kính Nhân cứng người, đột nhiên không phản xạ kịp. Hắn không tự nhiên vỗ vỗ vai Chu Tú Mẫn, "Được rồi, được rồi, đừng sến súa thế. Hôm nay xinh đẹp như thế, chụp nhiều ảnh vào."

Chu Kính Thanh chua xót, "A Mẫn, anh thì sao?"

Chu Tú Mẫn cười ôm lấy hắn, "Anh ba, em cũng yêu anh!"

Chu Sa đứng đằng sau Chu Tú Mẫn nhìn bọn họ khẽ cười.

Giang Viễn Lâu giơ tay, đem khung cảnh ấm áp này lưu lại trong máy ảnh.