Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 474



Chương 474

Sau khi nghe những lời từ cậu chủ Phạm, một mặt muốn để anh ta chăm sóc cô, mặt khác lại ám chỉ đừng để cô quá tỏa sáng trên sàn catwalk.

Điều đó có nghĩa là gì?

Chính là cậu chủ Phạm không muốn để cho cô vợ nhỏ của mình trở thành tiêu điểm trong mắt những người đàn ông khác!

Cho dù Tony cảm thấy đáng tiếc, nhưng cũng chỉ có thể làm theo.

Nguyễn Khánh Linh không hề biết những chuyện này, trước khi lên sàn diễn, cô cảm thấy hơi lo lắng, lần này, cô thay đến ba bộ quần áo khác nhau, một bộ là áo khoác kaki kẻ ca-rô, một bộ là váy len trắng, bộ còn lại là áo len và quần jean.

Bộ đồ đầu tiên mà cô xuất hiện là áo khoác kaki kẻ ca-rô bên trong kết hợp với váy voan đen dài và mang đôi giày Martin màu đen.

Lần này, Nguyễn Khánh Linh trang điểm khá nhẹ nhàng, chỉ cần điểm nhấn là trang điểm môi, thế nhưng những đường nét trên gương mặt cô quá nổi bật, ngay lập tức sự xuất hiện của cô đẹp đến mức khiến người khác không thở nổi.

Tony đứng ở phía sau khán đài, quan sát từng người mẫu đi lên đi xuống, quả thực sự háo hức ở khán giả cũng không quá lớn.

Cũng không biết do trùng hợp hay nguyên nhân gì khác, thứ tự trình diễn của Nguyễn Khánh Linh vừa đúng lúc xếp sau Phó Hà San.

Lần này cô ta chỉ mặc một chiếc áo khoác, chiếc áo khoác chỉ có một màu đỏ thẫm duy nhất nhưng những đường nét trên khuôn mặt đầy mê hoặc của cô ta, ngay lập tức phát ra hào quang, như một nữ hoàng quyền lực.

Lúc mới xuất hiện, tất cả mọi người đều vây quanh dành lời khen cho cô ta, mãi cho đến khi Nguyễn Khánh Linh bước ra…

Đột nhiên, ánh mắt của mọi người đều bị Nguyễn Khánh Linh thu hút.

Nếu như nói về góc độ nét nổi bật trên gương mặt thì không ai sánh bằng, còn nói về góc độ khí chất, không chừng ở đây có nhiều người như vậy cũng không ai có thể theo kịp Nguyễn Khánh Linh.

Ngoại hình của cô, chỉ cần nhìn thoáng qua đã thấy đẹp, càng nhìn kỹ thì vẻ đẹp của cô càng kinh ngạc hơn, căn bản khiến người khác không thể rời mắt.

Đương nhiên, Phó Hà San cũng chú ý tới cô, cô ta nhìn phản ứng của mọi người xung quanh, đáy mắt nổi lên sự ghen tỵ và vô cùng oán hận.

Nhưng mà nghĩ tới những gì trước đây Tony đã cảnh cáo cô ta, cô ta nhẫn nhịn, không ở chỗ này làm loạn, gương mặt chỉ hơi tối sầm lại, đứng khoanh tay ở trước mặt cô, một dáng vẻ vô cùng kiêu ngạo lạnh lùng.

Hừ! Đợi lát nữa lên sân khấu rồi sẽ biết, dù có đẹp hơn nữa cũng chẳng có lợi ích gì. Không nổi tiếng thì cũng coi như vô ích!

Phó Hà San nghĩ như vậy, thế là cô tại lại đắc ý, đến khi cô ta lên sân khấu, trước sau như một ngẩng cao đầu, lưng thẳng tắp, đi đôi giày cao gót lên sàn catwalk vừa tao nhã lại vừa quyến rũ.

Cuối cùng, khán phòng yên tĩnh ban đầu, sau khi Phó Hà San bước ra, bắt đầu đã có chút náo động.

Cũng không ít máy ảnh đang chụp cô ta, Phó Hà San đương nhiên nhận ra được điều này, thế là cô ta nhấc cằm cao hơn một chút, lúc quay trở lại hậu trường, cô ta còn nhìn Nguyễn Khánh Linh với ánh mắt khiêu khích, giống như đang cười nhạo.