Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 165: Cô nàng phi xe



Tôn Chính Vũ vẫn quỳ ở trong trang viên, mãi tới khi chiếc xe của Vương Nhất đi xa, lúc này mới đứng dậy, quay lại trong phòng.

Trong tay của ông ta cầm bản hợp đồng của tập đoàn Kim Thị, cho tới lúc này, ông ta mới hoàn hồn, người thanh niên này có lực lượng đáng sợ như nào.

Ông ta rất rõ, đây không phải là trong họa được phúc gì cả, tất cả là sự thứ tội và ban ơn của Vương Nhất.

“Ba, con vừa rồi suýt nữa thì chết rồi, đều do tên khốn Vương Nhất đó hại, ba nhất định phải giúp con trả thù---”

Lúc này, Tôn Kiều mặt quấn băng gạc đi tới, nghiến răng nghiến lợi nói.

Bốp---

Vừa dứt lời, Tôn Chính Vũ đã tát một cái vào mặt của cô ta, trong mắt vậy mà có một tia sát ý: “Im miệng cho ba, về sau nếu còn dám nói xấu cậu Vương một câu thì cút ra khỏi nhà họ Tôn cho ba!”

Lời này vừa dứt, Tôn Kiều lập tức trợn to mắt không dám tin, những người khác của nhà họ Tôn cũng nhìn nhau.

Tôn Kiều là cô con gái mà Tôn Chính Vũ thương yêu nhất, vậy mà vì nói xấu kẻ thù một câu mà bị tát?!

Bốp một cái, Tôn Chính Vũ quăng hợp đồng của tập đoàn Kim Thị ở trên bàn, ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người: “Nhà họ Tôn chúng ta hôm nay vốn sẽ bị diệt vong, lại may mắn thoát được một kiếp, còn có được hợp tác của tập đoàn Kim Thị, tất cả đều nhờ sự nhân từ và khoan dung của cậu Vương!”

Mọi người lúc này mới ngộ ra, Tôn Kiều thì càng ngây ngốc tại chỗ.

“Truyền lệnh xuống, lấy 50% cổ phần của tất cả công ty dưới trướng tặng cho xí nghiệp Ẩn Long của nhà họ Lý.” Tôn Chính Vũ biết Vương Nhất đến từ nhà họ Lý, bèn nói.

Lời này vừa dứt, người của nhà họ Tôn càng kinh hãi hơn.

50% cổ phần của tất cả công ty dưới trướng nhà họ Tôn? Cái này tương đương tăng một nửa nhà họ Tôn cho nhà họ Lý?

Đồng thời, điều này cũng đồng nghĩa với việc bọn họ không còn là cổ đông lớn nhất của công ty dưới trướng.

Mà tin tức này, rất nhanh được Vương Nhất biết.

“Ông ta đây là đang quy hàng tôi.”

Vương Nhất đứng ở trước cửa sổ sát sàn cực lớn của tầng cao nhất tòa nhà Quốc Tế, khẽ mỉm cười nói.

“Một nửa công phần của tất cả công ty dưới trướng nhà họ Tôn, Tôn Chính Vũ cũng đã dốc vốn.” Người giàu nhất của Thiên An – Hồ Hoàng Việt cung kính đứng ở đằng sau, nói.

“Sau này, cố gắng nâng đỡ nhà họ Tôn.”

“Được!”

Hồ Hoàng Việt hiểu, ông chủ lớn đây là đang bồi dưỡng thế lực của mình.

Reng reng reng---

Vào lúc này, điện thoại đổ chuông.

Vương Nhất nhìn, vậy mà điện thoại của Lý Mộng Đình.

Vương Nhất lập tức nhìn bọn họ, Hồ Hoàng Việt lập tức hiểu ý, nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc.

Vương Nhất lúc này mới nghe máy.

“Anh bây giờ đang ở đâu?”

Trong điện thoại, Lý Mộng Đình rất không kiên nhẫn mà hỏi.

“Tôi ở tòa nhà Quốc Tế.”

“Lập tức đi xuống, theo tôi về nhà họ Lý một chuyến.”

“Làm sao vậy?”

Vương Nhất có hơi ngạc nhiên, trước đó không phải nói gì cũng không chịu để anh vào nhà họ Lý hay sao? Sao bây giờ lại dẫn anh trở về?

“Hỏi nhiều như vậy làm gì, mau chóng đi xuống cho tôi!”

Nói xong, Lý Mộng Đình cúp máy.

Vương Nhất do dự một chút, nhưng vẫn đi xuống bãi đỗ xe ở dưới hầm.

Một chiếc Ferrari 488 màu đỏ dừng ở trước mặt Vương Nhất, Lý Mộng Đình đeo kính râm, liếc nhìn anh: “Lên xe.”

“Cô đổi xe rồi sao?”

Vương Nhất đánh giá chiếc xe tia chớp đỏ có giá trị hơn 9-12 tỷ này, kinh ngạc hỏi.

Lý Mộng Đình liếc nhìn anh đầy khinh thường: “Anh hiểu cái gì, đây là quà mà vị hôn phu của tôi mua cho tôi.”

“Vị hôn phu?”

Vương Nhất rất nhanh nhớ ra, là Văn Thái của nhà họ Văn.

“Đừng nhìn nữa, có nhìn nữa anh cũng không mua nổi loại siêu xe này.”

Lý Mộng Đình nhắc nhở nói: “Còn nữa, khi lên xe cẩn thận một chút, đừng làm bận đệm lót da thật của tôi, làm hỏng anh đền nổi không?”

Vương Nhất không lên tiếng, ngồi vào.

Lý Mộng Đình đạp ga, tia chớp màu đỏ lập tức chạy đi.

Vù---

Tuy nhiên, lái được nửa tiếng, lại có một chiếc tia chớp màu đỏ đuổi theo từ phía sau, tốc độ rất nhanh.

Dọa cho Lý Mộng Đình trực tiếp đánh vô lăng, kết quả kỹ thuật lái xe không tốt, trượt bánh, suýt nữa đâm vào cột đèn giao thông ở bên đường.

Mà chiếc xe tia chớp màu đỏ kia cũng dừng ở một bên, cửa sổ xe từ từ hạ xuống, lộ ra một gương mặt trong trẻo, đẹp như hồ ly tinh cùng một mái tóc xoăn sóng đầy gợi cảm, chỉ có điều ánh mắt mang theo sự khinh bỉ.

“Kỹ thuật lái xe không tốt thì đừng lái loại siêu xe này.”

Lại từ từ giơ một ngón giữa lên.

“Lái nhanh thì ghê gớm lắm à!”

Lý Mộng Đình trợn to mắt, mở miệng mắng: “Còn lái xe giống tôi.”

Vương Nhất lúc này nói: “Thật ra cô không cần tức giận như vậy, cô ta là chạy siêu xe cải tiến, cô đương nhiên không bì được.”

“Sao anh biết?” Lý Mộng Đình nghi hoặc hỏi.

Chỉ nghe Vương Nhất lạnh nhạt nói: “Tuy xe của cô ta cùng dòng xe với cô, nhưng cấu hình tốt hơn cô rất nhiều, khởi đầu đã nhanh hơn cô, cô lấy gì so với người ta?”

Lý Mộng Đình kinh ngạc nhìn Vương Nhất, không ngờ tên phế vật này vậy mà hiểu những cái này.

Có điều, những lời này cũng hoàn toàn chọc giận Lý Mộng Đình.

Không dễ gì mới có một chiếc siêu xe như vậy, Lý Mộng Đình đương nhiên cũng rất đắc chí, những lời của Vương Nhất trực tiếp dội cho cô ta một chậu nước lạnh.

“Anh hiểu cái gì, lý luận suông.” Lý Mộng Đình tức giận nói.

Vương Nhất không phản bác, chỉ liếc nhìn cô ta: “Xuống xe.”

Lý Mộng Đình sững người, sau đó càng tức giận: “Đây là xe của tôi!”

“Ý của tôi là cô không phải nói muốn tìm lại mặt mũi hay sao, tôi giúp cô vượt cô ta!”

Nghe vậy, ánh mắt của Lý Mộng Đình cũng trở nên kỳ quái: “Anh biết lái xe sao?”

“Biết một chút.”

Vì vậy, ánh mắt của Lý Mộng Đình lại trở lại sự khinh thường trước đó: “Tôi bằng C2 bằng C3 đều là max điểm, cũng không thể vượt qua cô ta, càng đừng nói tới anh.”

“Thử đi.”

Thấy Vương Nhất kiên trì như vậy, Lý Mộng Đình chần chừ một chút, đổi vị trí với Vương Nhất.

Lý Mộng Đình vẫn không yên tâm mà nói: “Anh cẩn thận một chút, đây là xe mới của tôi, vị hôn phu của tôi tặng tôi, đâm rồi anh lấy gì đền?”

“Thắt dây an toàn.”

Vương Nhất cắt ngang lời của cô ta, ánh mắt nhìn phía trước vô cùng sắc bén.

“Tại sao phải thắt dây an toàn --- Á!”

Lời của Lý Mộng Đình còn chưa nói hết, đèn đỏ đã chuyển xanh, Vương Nhất đạp ga, lập tức chiếc xe hóa thành một tia chớp màu đỏ, lao về phía trước.

Lý Mộng Đình hét lên một tiếng, cơ thể theo quán tính dán chặt vào ghế ngồi, dư quang liếc nhìn bảng ga, lập tức bị dọa mất hồn vía.

Bắt đầu đã 150km/h.

Con đường chật hẹp, chỉ có một chiếc xe tia chớp màu đen cua trái cua phải, vượt qua từng chiếc xem dẫn tới các xe hai bên lũ lượt tránh né.

“Sắp đâm rồi --- Sắp đâm rồi---”

“Á---”

Lý Mộng Đình ngồi ở ghế lái phụ, kinh hãi hét lên, mấy lần trải nghiệm cái gì gọi là ‘tốc độ sinh tử’, mặt mày Vương Nhất lại rất bình tĩnh.

Không bao lâu sau thì nhìn thấy chiếc Ferrari cùng dòng đó, vượt qua nó.

Khi vượt qua, Vương Nhất hơi nghiêng mắt, ánh mắt bình tĩnh liếc nhìn cô ta.

Thời gian dường như dừng vào lúc này, cô gái trong chiếc xe kia cũng nhìn Vương Nhất với ánh mắt rất sửng sốt.

Bởi vì quá sốc, cô ta thậm chí đèn đỏ phía trước cũng không chú ý, suýt nữa lao qua.

Sững sờ dõi theo Vương Nhất lái xe đi xa, cô gái ngổ ngáo bỗng nở nụ cười quyến rũ.

“Thú vị, thật là thú vị... người có thể vượt qua xe của mình, không dễ gặp được, chúng ta sẽ còn gặp lại.”

...

Chiếc xe chạy ổn định lại, chạy với tốc độ bình thường về nhà họ Lý.

Lý Mộng Đình ngồi trên ghế lái phụ, tóc xõa ra, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, thậm chí có mấy lần dạ dày cuộn trào, muốn ói ra.

“Nè.”

Vương Nhất đưa cho cô ta một chai nước.

Nhìn ý tốt của Vương Nhất, Lý Mộng Đình cảm thấy cả người không tự nhiên, vẫn lạnh lùng hừ một tiếng, cầm lấy, uống ừng ực.

Uống hết cả một chai nước khoáng, Lý Mộng Đình mới thoải mái hơn một chút, ánh mắt nhìn sang Vương Nhất tràn ngập sự kinh ngạc: “Kỹ thuật lái xe của anh sao lại tốt như vậy?”

Kỹ thuật lái xe vừa rồi, cho dù tham gia chuyên nghiệp cũng dư sức.

“May mắn mà thôi.”

Vương Nhất mỉm cười, nói: “Loại siêu xe như Ferrari này vốn không thích hợp lái ở trên đường chật hẹp, chỉ có những con đường rộng mới phát huy được tính năng của chúng, tôi có thể vượt qua cô ta, là vì cô ta bị đèn đỏ chặn rồi.”

Lý Mộng Đình không lên tiếng, chỉ dùng một loại ánh mắt quỷ dị đánh giá Vương Nhất, giống như ngày đầu tiên quen biết anh.

Từ trước đến nay, cô ta đều cảm thấy Vương Nhất là một tên phế vật, thậm chí nhận thức này vào trước khi cô ta rời khỏi tòa nhà Quốc Tế, cũng cho rằng như vậy, nhưng lần đua xe này, khiến cô ta có chút thay đổi.

Rất nhiều ý nghĩ vụt qua trong đầu của cô ta, cô ta kinh ngạc phát hiện, rất nhiều chuyện trong quá khứ vậy mà đều có bóng dáng của Vương Nhất.

Trùng hợp sao?

Có lẽ ngay cả bản thân cô ta cũng không chú ý tới, Vương Nhất là phế vật, chuyện này đã quá nổi rồi.

“Này.”

Lý Mộng Đình bỗng lên tiếng, nhìn sang Vương Nhất: “Trước khi vào nhà họ Lý, anh tốt nhất chuẩn bị tâm lý.”

Vương Nhất nghe vậy, lập tức sững người: “Tại sao phải chuẩn bị tâm lý.”

“Ngày mai là đại thọ 70 của ông cụ Trần rồi, cháu ruột của ông ta, Trần Cảnh là chết trong tay anh.”

Thần sắc của Lý Mộng Đình vô cùng nghiêm nghị, nói: “Lần này gọi anh tới nhà họ Lý là để thương lượng nên giải thích chuyện này như nào.”