Trần bảo nhi trong đời chưa bao giờ chịu đả kích lớn như vậy. Nặng, vướng víu. Hắn làm như cô thèm hắn, cô béo ú như một con heo sao? Nhưng khi vừa vào, những thứ đồ ăn làm cô tạm thời hết giận. Tính ra là từ với hôm qua đến hơn nửa ngày hôm nay cô chưa ăn nên thứ gì. Bữa sáng cũng chỉ mới lót dạ. Hoàng quân và lee sung bước vào, nhìn sự xấc xược không ai chấp của trần bảo nhi. Trong nhà này ai là chủ. Cô còn dám ngồi vào bàn trong khi hàn mặc phong đang đứng thì lá gan của cô phải cực lớn. Hàn mặc phong chưa lên tiếng thì hoàng quân và lee sung cũng không mang quyền hạn gì cả. Cuối cùng thì ba người đàn ông kia cũng ngồi xuống. Ai muốn chấp một nữ nhân yếu đuối như cô
- trần bảo nhi- hoàng quân hỏi
- gì?
- cô có biết người đứng đầu của hàn gia không?
- không
- hả- lee sung và hoàng quân suýt phun thẳng hết số thức ăn vào mặt cô