Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 450



Chương 453

Lục Vân mở miệng thật bình thản, nhưng làm trong lòng Lưu Tiến rát lạnh một mảnh.

Tên này……

Sao tốc độ lên lầu nhanh vậy?

Phanh!

Căn bản không cho Lưu Tiến nhiều thời gian phản ứng, Lục Vân đột nhiên giơ một tay bóp cổ của hắn ta, ném từ lầu hai xuống dưới, phần lưng đụng vào mặt đất, nặng nề vang lên một tiếng thật lớn.

“Hai người cũng xuống dưới.”

Nhìn thoáng qua người đàn ông gầy gò cùng quản lý câu lạc bộ đang bị dọa ngây ngốc bênh cạnh, Lục Vân giơ tay, ném bọn họ xuống theo Lưu Tiến, khi ngã xuống xuống lầu, tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngớt.

Đúng lúc này, một tiếng gầm đột nhiên vang lên.

“Làm càn! Thằng nào cho mày lá gan gây sự ở đây hả?”

Chỉ thấy một người đàn ông khí tức hung hãn vọt vào câu lạc bộ, cầm đầu đúng là đường chủ Hắc Báo Đường Chu Nghĩa.

Ngay khi nhìn thấy Chu Nghĩa, Lưu Tiến phảng phất như là gặp được cứu tinh, trong mắt phóng ra lửa giận đến mức muốn giết người, hét lớn: “Chu huynh đệ, anh không nên nói nhảm với tên nhãi này, anh cứ trực tiếp ra tay, đập chết hắn!”

Chu Nghĩa là một người luyện võ, công phu không tầm thường, nếu không cũng không có khả năng ngồi vững vàng vị trí đường chủ Hắc Báo Đường này.

Lúc hắn ta đi vào, trông thấy khắp nơi là từng đống bừa bộn, vệ sĩ nằm ngổn ngang kêu rên, thì đã biết được, Lục Vân tuyệt đối cũng là người luyện võ, cho nên sau khi nghe Lưu Tiến nói vậy, hắn ta cũng không chủ quan chút nào, mà là thận trọng gật đầu nhẹ.

Tự mình ra tay, tốc chiến tốc thắng.

Chu Nghĩa đang chuẩn bị động thủ, lúc này Lục Vân đang đứng ở vào lầu hai, bỗng nhiên một tay chống đỡ vào lan can, thả người phóng lên, cứ như vậy từ lầu hai nhảy xuống, hai chân vững vàng đứng ở mặt đất.

“Anh nhất định phải đánh với tôi?”

Bước chân Lục Vân trầm ổn, bước về phía Chu Nghĩa, mặc dù không có phóng xuất ra khí tức gì, nhưng vẫn mang đến cho Chu Nghĩa một cảm giác cực kỳ nguy hiểm, đồng tử hắn ta không khỏi co rút lại, hỏi: “Rốt cục anh là ai?”

Lục Vân khẽ cười một tiếng nói ra: “Chẳng lẽ Mã gia của các anh chưa nói, đừng tới trêu chọc Lục Vân tôi?”

“Lục… Lục Vân?”

Nghe thấy cái tên này, thân thể Chu Nghĩa run lên bần bật, hắn ta nhớ rõ Mã Trạch đã cảnh báo bọn họ, nếu đụng phải người nào tên Lục Vân thì trốn xa chừng nào tốt chừng đó.

Chẳng lẽ chính là trước mắt người này?

Trong lòng Chu Nghĩa hơi ngờ ngợ.

Lúc này Lưu Tiến vẫn không rõ tình huống gì, khàn giọng quát: “Chu huynh đệ, anh còn đứng ngây ra đó làm gì, tranh thủ thời gian, đánh chết tên nhãi này, đừng để hắn kiêu ngạo nữa…!”

Quả thực hắn ta đã hận Lục Vân tận xương tủy