Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 1016



Chương 1037

Chỉ cần là đệ tử của Đan Dương Tông thì khi nhìn thấy Trương Vận sẽ tôn kính gọi hô hắn ta một tiếng đại sư huynh.

Trương Vận cảm thấy cực kỳ tự hào.

Nhất là lúc đồng hành với mỹ nữ là Mạc Thanh Uyển, từng tiếng đại sư huynh của các sư đệ không ngừng nâng cao giá trị của Trương Vận, hắn ta lập tức mừng thầm.

Chơi trội trước mặt mỹ nữ là chuyện rất có mặt mũi.

Nhưng mà ai biết, chỉ thấy trong đám người đột nhiên xuất hiện một tên đầu trọc, không nói hai lời đã xông lên vỗ vai Mạc Thanh Uyển, tiếp đó còn véo mặt Mạc Thanh Uyển rồi gọi cô là ‘Chị vợ tư’ .

Hành vi này quá dở hơi, rất không tôn trọng mỹ nữ.

Trương Vận nhìn rất khó chịu.

Mà làm hắn ta khó chịu nhất là tên đầu trọc này lại không nhìn đại sư huynh tông môn là mình, giống như hoàn toàn không quen biết.

Sự thật chứng minh tên đầu trọc này không biết hắn ta thật.

Trương Vận rất khó không nghi ngờ thân phận của người này, tự giới thiệu xong thì cặp mắt của hắn ta cứ nhìn chằm chằm tên đầu trọc, muốn tìm thấy biểu hiện chột dạ của hắn.

Nhưng tên đầu trọc, cũng chính là Lục Vân, muốn bao nhiêu trấn định có bấy nhiêu trấn định, còn quay ngược lại trào phúng Trương Vận một câu: “Tôi còn tưởng là nhân vật gì lớn lắm, thì ra không gì hơn cái này!”

“Cậu nói cái gì?” Biểu cảm của Trương Vận lập tức âm trầm xuống.

Tên đầu trọc trước mắt mặc quần áo của đệ tử Đan Dương Tông, chỉ cần là đệ tử của Đan Dương Tông thì phải tôn xưng Trương Vận một tiếng đại sư huynh.

Nhưng sau khi hắn biết thân phận của Trương Vận thì không chỉ không thể hiện tôn kính mà còn dám nói những lời này, rõ ràng là không nể mặt.

Hơn nữa còn làm hắn ta khó xử ngay trước mặt mỹ nữ.

Trong lòng Trương Vận vô cùng vô cùng khó chịu.

Lục Vân không cam lòng yếu thế mà hỏi ngược lại: “Anh biết tôi có thân phận gì không?”

“Thân phận gì?” Trương Vận kiềm nén lửa giận.

Lục Vân ưỡn ngực lên, bày ra dáng vẻ còn vênh váo hơn Trương Vận vừa rồi, ngạo nghễ nói: “Người giữ tháp Đan Dương Tháp, Lưu Lão, anh biết không? Tôi chính là đệ tử chân truyền duy nhất của Lưu Lão.”

Dù sao cũng là khoác lác, cứ mặc sức chém gió đi.

Trong Đan Dương Tông này vai vế của Lưu Lão còn cao hơn Tông Chủ Cốc Thanh Sơn một bậc, được tính là người có vai vế cao nhất Đan Dương Tông.

Trương Vận không phải đại đệ tử thân truyền của Cốc Thanh Sơn sao? Không phải là đại sư huynh tông môn sao? Không biết so với thân phận này thì ai lợi hại hơn?

“Đệ tử chân truyền của Lưu Lão?” Trương Vận lập tức sửng sốt rồi rơi vào trầm tư, một lát sau lắc đầu và nói: “Không có khả năng, trước giờ tôi chưa nghe nói Lưu Lão thu đệ tử chân truyền.”

“Đó là do anh nắm tin không nhạy, nếu anh không tin thì cứ việc đến hỏi Lưu Lão.” Lục Vân khinh bỉ nói.

“Cậu…” Trương Vận tức giận đến nghẹn họng.

Lưu Lão có thân phận gì, một đệ tử của Đan Dương Tông như hắn ta có tư cách đến hỏi sao?