Bẫy Ngọt Dụ Dỗ Em

Chương 20: Cố vấn Thẩm.



Sở Sở đứng trước mặt Thiên Tú, kính cẩn mà chào hỏi:

_ Chào Thẩm tiểu thư.

_ Chào cô, Sở Sở, người đã xuất sắc vượt qua ba vòng tuyển chọn và một vòng phỏng vấn kín của tòa thị chính mà về đích. Chúng tôi đánh giá rất cao ở cô. Mong rằng thời gian sắp tới cô sẽ hoàn thành nhiệm vụ được giao.

_ Vâng, tôi sẽ cố gắng hết sức cống hiến cho thành phố.

_ À phải rồi, tôi xin tự giới thiệu tôi là Thẩm Thiên Tú, phụ trách làm công tác tham mưu. Cô có thể gọi tôi là cố vấn Thẩm. Công việc của cô từ bây giờ sẽ là thư kí thị trưởng, bao gồm sắp xếp các công việc, soạn văn bản, giấy tờ, các đơn khiếu nại đặc biệt....... Vì cô đã từng làm thư kí cho các công ty lớn vậy nên điều này chắc có lẽ tôi sẽ không cần phải nhiều lời nữa. Hãy làm thật tốt nhé!

_ Vâng, cố vấn Thẩm.

_ Công việc hiện tại là chuyển giao giữa người mới và người cũ, vậy nên tôi cũng đã nhờ thư kí cũ cùng cô hợp tác và hướng dẫn tất cả nên không cần phải lo lắng. Nếu còn cần giúp gì nữa thì cứ trực tiếp nói với tôi.

Thiên Tú chợt nhìn đồng hồ trên tay, cũng không còn sớm nữa, có lẽ là tan ở đây được rồi.

_ Đã sáu rưỡi rồi, hôm nay kết thúc ở đây thôi. Cô hãy quay về nghỉ ngơi đi, công việc của cô sẽ bắt đầu vào bảy rưỡi sáng mai.- Cười.

_ Vâng, vậy tôi xin phép.

Cũng chẳng để bản thân quay trở về nhà nghỉ ngơi, Tú Tú đã lên xe, cùng tài xế riêng đến trụ sở bộ Hải quân.

Đương nhiên không phải vì lạm dụng chức vụ hay quyền hạn của một cố vấn cố tình đi tìm ngài thị trưởng, hay hẹp hơn là con gái ngài tổng tư lệnh đi tìm ba để khoe mẽ đâu, nơi này vốn dĩ không phải người nào cũng có thể vào được.

Nhưng chẳng phải ông Thẩm đang giữ hai chức vụ quan trọng trong thành phố hay sao, việc tuyển chọn thư kí cho tòa thị chính chính xác cần được báo cáo chứ, cũng chưa kể Thiên Tú là đại diện cố vấn tham mưu của thành phố, nếu là việc gấp thì......

Gương mặt cô mang nét lạnh lẽo, thâm trầm mà lướt nhanh đến thang máy. "Cộc...... cộc"



_ Thưa ngài tổng tư lệnh, cố vấn Thẩm đến.

_ Ừ, cho vào.

Bên trong vọng ra là giọng ông Thẩm. Thiên Tú bước vào, lễ phép và trang nhã cúi đầu chào:

_ Chào ngài Tổng tư lệnh, chào ngài Thượng tướng, tôi thật sự thất lễ rồi.

_ Không đâu, chào cố vấn Thẩm. Cũng vừa hay công việc của tôi đã xong. Mà cố vấn đến đây hẳn là có chuyện quan trọng từ tòa thị chính rồi. Vậy nên tôi xin phép đi trước.

_ Vâng.- Cô cười, nụ cười đó chuyên nghiệp, có lẽ đã trở thành thương hiệu của Tú Tú.

_ Con đến đây là thông báo đã tìm được thư kí mới rồi sao?

_ Phải, con đến là để thông báo với ba chuyện này.- Đặt CV của Sở Sở lên bàn.- Ba cũng nên xem qua một chút đi ạ.

_ Chỉ cần là Thiên Tú con chọn hẳn là ta rất tin tưởng vào thực lực của người mới rồi. Để lọt vào mắt xanh của con đâu có dễ, ta cũng không lấy làm lạ.

_ .......- Cô chỉ cười mỉm, tỏ vẻ rất hài lòng.

_ Mà mấy ngày nay ta cũng bận không quá chăm lo đến gia đình, ở nhà vẫn ổn chứ con gái.

_ Tất cả đều ổn thưa ba, Thành Thụy cũng đạt được một thành tích nho nhỏ trên trường.

_ Thế à, phải có thưởng rồi. Haha.

_ Mà tối qua con thấy ba mẹ về cũng muộn, hai người đã đi đâu vậy ạ?



_ À, là đi dự kỉ niệm 25 năm ngày cưới của bạn mẹ con đó. Nhắc mới nhớ chúng ta cũng chuẩn bị kỉ niệm 24 năm ngày cưới rồi đây.

_ Vậy chắc chắn con sẽ sắp xếp một vài ngày nghỉ để tình cảm ba mẹ lại càng thêm mặn nồng rồi. Không mấy để cả nhà cùng nhau đi du lịch nhỉ?

_ Ừ, ta sẽ xem xét nếu công việc không quá bận. Mà phải rồi, cái hôm sau khi xem bóng đá con đã đi cùng cậu Thiếu tướng hay sao?

_ Dạ vâng, con đã dẫn anh ấy đến khu phía bắc để xem quân sự nơi đây...... "cũng có không để ý mà làm anh ấy bị thương". Sao vậy ba?

_ Ừm, cậu ta đã rất khen con đấy.

_ Thật vậy sao ạ?- Cặp lông mày hơi nheo lại, cười phân vân.

_ Ừ, mà báo chí đang rầm rộ vụ con và Khải Uy đang lén lút thân mật với nhau, con định xử lí thế nào?

_ Đám báo lá cải đó thật sự là con không muốn ăn đâu ba. Nếu họ làm quá lên thì thật sự con sẽ cho sập trang luôn. Nhưng tại sao lại cần phải giải thích một điều không có thật như vậy chứ, đối với con hoàn toàn vô nghĩa.

_ Ừ, mà tên công tử đó vẫn đang đeo đuổi con hay sao? Ta thấy có hơi rắc rối đó.

_ Ba à, không cần lo về vấn đề đó đâu ạ. Mấy chuyện vặt vãnh đó con có thể tự lo được.

_ Ừm, nói vậy ta cũng yên tâm hơn rồi. Mà có lẽ một thời gian tới nữa ta sẽ bận công việc ở trụ sở, nên ở tòa thị chính tất cả nhờ vào con. Nếu có khó khăn hãy liên lạc ngay với ta nhé?

_ Con sẽ cố gắn chu toàn tất cả.

"Cộc....... cộc", thanh âm bên trong vọng ra "vào đi", người bên ngoài cũng tự đẩy cửa mà đi vào, kính cẩn đứng trước mặt:

_ Ngài Tổng tư lệnh, ngài cho gọi tôi.