Bảo Vệ Hậu Cung Trong Thế Giới Trò Chơi

Chương 20: Đọ sức với ba Trụ Cột (Kết)



Ngay khi vừa đá Sanemi bay về hướng đám bụi gần đó, Seigi liền lao vọt tới để tiếp cận y.

“Không thể nào, cậu ta đá bay hai Trụ Cột chỉ trong thời gian ngắn như vậy???” Vẻ kinh ngạc lúc này đã lộ rõ trên gương mặt của Hoa Trụ Kanae.

Thấy Seigi không chú ý đến mình, nàng liền thu lại nét mặt, chớp thời cơ rút ra thanh kiếm và vọt theo phía sau hắn.

Cùng lúc đó, Sanemi đang muốn vào thế thủ để chém một kiếm nhưng đã chậm một nhịp. Y chỉ thấy trước mắt mình xuất hiện một bóng đen lao đến vô cùng nhanh, sau đó bất ngờ bị một bàn chân cứng như đá đạp trúng bụng khiến cả người y bay ra ngoài, đâm sầm vào gốc cây lớn gần đó.

“Ặc…” cơn thốn đến tận óc khiến y phải nhăn mặt ôm bụng trong đau đớn.

“Tên khốn… mày là thứ gì vậy?”

Y trừng mắt nhìn về phía trước, nơi sắp xảy ra một trận giao chiến tiếp theo.

Hơi Thở của Hoa. - Khi đã tiếp cận đối phương từ đằng sau. Kanae biết rõ thực lực của đối phương rất mạnh, vì thế nàng mới không chần chừ mà sử dụng hơi thở của mình.

Tất cả các luồng khí trong suốt ở trước mắt đều chạy qua hô hấp của Kanae, giúp nàng có một thể chất và tốc độ hoàn toàn vượt xa người thường.

Kanae sử dụng thức thứ năm: Đồ Thược Dược.

Chỉ hơn một khắc mà nàng đã liên tục chém ra chín đường kiếm hình cánh hoa về phía lưng hắn.

Dư ảnh của mỗi nhát kiếm này đều mang theo từng cánh hoa đào với một tốc độ nhanh đến mức khó có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Khi lưỡi kiếm của nàng còn cách tấm lưng của đối phương vài xăng-ti-mét.

Hắn bình tĩnh liếc mắt về phía sau, thấy chín dải hoa đào sắc bén đã lao đến. Hắn nhẹ nhàng tránh đi từng lưỡi kiếm như một luồng gió lách qua từng búp hoa trên cành cây, dù chúng có nhanh hay ảo diệu đến mấy cũng không cách nào chạm được vào người hắn.

Đứng bên ngoài theo dõi trận đọ sức của một vị kiếm sĩ trẻ với ba vị Trụ Cột từ đầu đến cuối, mọi người ai ai cũng lộ ra vẻ mặt chấn kinh và ngạc nhiên.

“Không thể tin được! Cậu ta thế mà đá bay hai Trụ Cột trước khi họ kịp phản công, còn dễ dàng tránh được từng đòn tấn công của Hoa Trụ khi bị đánh bất ngờ!!!”

“Làm sao có thể…”

Thấy chín đòn tấn công mà mình tung ra đều bị đối phương sử dụng vài động tác cơ bản né được, còn mang trong đó vài phần thong dong. Sắc mặt của Kanae lại một lần nữa lộ ra vẻ khó tin.

“Ra đòn khá tốt, nhưng rất tiếc… là cô không mạnh.” Một giọng nói lãnh đạm vang lên, ngay khi đối phương chỉ còn cách Kanae nửa mét.

Hắn bình tĩnh nhấc lên cánh tay và đưa ra đằng sau. Bàn tay gân guốc bỗng siết chặt thành nắm đấm, trong nháy mắt phóng thẳng vào mặt nàng.

“Không! Chị Kanae! Mau tránh đi!!!” Đứng bên ngoài quan sát, Shinobu hoảng hốt thét lên.

Đầu quyền mang khí thế sát phạt đánh tới cùng với sự áp lực vô hình toát ra từ đối phương, nó khiến cho tâm trí của Kanae bỗng dưng chỉ còn lại khoảng không đang trôi nổi vô định giữa ảo và thực.

Cánh tay cầm kiếm cũng vô lực mà rũ xuống.

Chỉ cần bị đòn này đánh chính diện vào khuôn mặt, cho dù có là Âm Trụ hay Phong Trụ đi chăng nữa thì cũng rất khó mà tỉnh lại sau hai tuần.

Đối với Hoa Trụ Kanae mà nói, nó có thể trực tiếp giết chết nàng ngay lập tức…

Những người khác cũng vô cùng lo lắng quan sát.

Chỉ thấy thời điểm mà nắm đấm sắp chạm vào mặt của Kanae khi còn cách vài cm, nó mới bất chợt dừng lại.

Dư lực từ nắm đấm tạo ra một làn gió mát thổi nhẹ vào làn da trắng hồng của thiếu nữ. Mái tóc suôn mềm cũng vì thế mà bay ra phía sau, làm lộ ra gương mặt xinh xắn của nàng.

Kanae sững sờ nhìn đầu quyền treo ở trước mắt, chờ nó hạ xuống, nàng như cũ vẫn thấy vẻ điềm đạm của thiếu niên ấy còn đang nhìn mình.

Trong lòng nàng không hiểu sao dâng lên loại cảm giác kỳ diệu.

Trước và sau khi ra đòn đều bình tĩnh và tự nhiên như một, loại phong thái này thật khiến cho người bị mê hoặc…

Ở ngay tại đó, chỉ thấy sắc mặt của Phong Trụ Sanemi đã lộ ra vẻ nghiêm túc chưa từng thấy.

Đúng vậy!

Sanemi đã bắt đầu nhìn Seigi với ánh mắt khác.

Không ngờ ngươi lại giấu sâu đến vậy, đến Hoa Trụ còn bị hắn dọa cho mất hồn… đã vậy thì ta phải sử dụng nó ngay tại đây rồi. - Y hiện tại đã biết năng lực của tên này quả thực không thật sự bình thường.

Vứt đi suy nghĩ về mọi áp đặt trước đó lên người Seigi, lúc này y chỉ muốn đọ sức với hắn một trận hết mình. Tận hưởng niềm vui mỗi khi được xuất ra một kiếm toàn lực cho kẻ địch thấy.

Hơi Thở của Gió, thức thứ sáu: Hắc Phong Yên Lam. - Sanemi hít vào một hơi thật sâu, cơ bắp trên khắp cơ thể giãn nở đến mức cực hạn.

Chân phải đạp vỡ mặt đất và bỏ lại một làn gió mạnh đằng sau, y phóng về hướng Seigi và Kanae đang đứng với một tốc độ vượt xa khi nãy.

Y đã quyết định sử dụng bản lĩnh thật sự!

Cùng lúc đấy tại mỏm đá bị lõm một hố khá sâu ở gần đó, một thân ảnh màu đen chậm rãi đứng dậy cùng với song đao trên tay.

“Không ngờ sức mạnh cơ bắp thuần túy của cậu lại mạnh đến thế, quả thực hào nhoáng hơn ta tưởng rồi đấy.” Y đưa tay lau đi vết máu trên khóe miệng đang mỉm cười.

Đặt song đao ra đằng sau để lấy đà, khẽ trùng đầu gối, từng khối cơ bắp săn chắc lộ ra trên cánh tay đầy gân xanh của y trông rất mạnh mẽ.

Hơi Thở của Âm Thanh, thức thứ nhất: Oanh Tạc.

“Nhìn kìa, ngài Âm Trụ đã muốn phản công bất ngờ rồi!”

“Cả Phong Trụ cũng vậy.”

“Có lẽ tên kia sẽ gặp khó khăn khi đối đầu với hai người cùng một lúc đấy.”

Khi các thành viên trong Sát Quỷ Đoàn nhìn thấy hai bóng người vọt về phía thiếu niên kia cùng một lúc thì xì xào, bàn tán không thôi.

Lúc này, chỉ thấy bàn tay của thiếu niên ấy chậm rãi tiến đến đôi tay nhỏ đang nắm chặt thanh kiếm của Hoa Trụ. Động tác của năm ngón nhẹ nhàng tách ra đôi tay và nắm lấy chuôi kiếm.

Seigi thản nhiên đoạt thanh kiếm của Kanae mà chưa có sự cho phép của nàng. Hắn điểm đạm như chưa từng có chuyện gì xảy ra, bình tĩnh nói.

“Cho tôi mượn Thanh Nhật Luân Kiếm một lát…”

Như Seigi đã đoán trước, ngay khi vừa dứt lời thì một tiếng xé gió trong không khí cùng với một âm thanh mà hắn chưa bao giờ nghe thấy truyền đến hai phía.

Seigi liền vung thanh kiếm lên, lập tức chặn lại cặp song đao sắc bén bổ xuống như thiên lôi oanh tạc.

Một tiếng nổ đùng của sấm rền vang lên, khiến cho màng nhĩ của những người ở đây đều cảm thấy một trận tê tê.

Mặt đất dưới chân Seigi chịu không nổi xung lực của đòn tấn công mà trũng xuống thật sâu và vỡ thành nhiều vết nứt.

Tengen cắn răng ghì chặt song đao vào lưỡi kiếm của Seigi với ý định làm hắn bất động tại chỗ.

Sanemi bất ngờ xuất hiện phía bên phải Seigi. Y tung ra một nhát kiếm cực nhanh và mạnh với quỹ đạo từ dưới chém lên, mang theo luồng gió mạnh thổi vào mặt hắn.

Hơi Thở của Nước, thức thứ mười một: Lưu Chuyển Như Ý. - Không hề lúng túng trước tình thế khó khăn vào lúc này, Seigi nhẹ nhàng đánh bật đòn khống chế và tấn công bất ngờ của hai người chỉ bằng một cái quét kiếm tạo ra dòng nước cuồn cuộn quấn quanh thân.

“Cái gì?!!!” Sanemi, Tengen hô lên một tiếng kinh ngạc.

Cả hai không ngờ tới Seigi sẽ dễ dàng hóa giải tình thế vừa rồi dưới sự giáp công chặt chẽ của họ, càng không nghĩ hắn lại sở hữu thể chất mạnh đến khó tin như thế.

Phải biết là sức mạnh của một Trụ Cột được đánh giá dựa trên bởi rất nhiều yếu tố chứ không phải chỉ có một. Trong đó phải kể đến tốc độ, thể lực, sức mạnh cơ bắp, khả năng phản xạ và tinh thần kiên cường.

Nếu nói hai người chỉ mới thành thục năm yếu tố trên dựa theo mức độ cao hơn tiêu chuẩn, thì chính thiếu niên này lại vượt xa cái mức gọi là tiêu chuẩn đó rất nhiều…

----------------------------------------------------

Lời của tác giả dành cho các quý đọc giả: Chân thành cảm ơn đến @Kẻ Bình Thường, @Trác Phàm và các huynh/đệ khác đã ủng hộ tác phẩm đầu tay của đệ.

vô địch lưu , hài hước đọc giải trí