Bảo Bối Thật Mê Người

Chương 6: Nhà Vệ Sinh Play - Phương Cẩn



Chúc mn năm ỉn vui vẻ, sung sướng như ỉn nhé 🐷🐷🐷


Dạo này vừa đọc được 1 truyện hay lắm kích thích lắm, tên truyện là Sắc xuân đầy vườn của Mạch Mầm (hoặc có nhà edit là Cướp tình). 1vs1 và HE, hoàn edit rồi. Cách hành văn miêu tả của tác giả vô cùng mượt mà kích thích kiểu vụng trộm lén lút ấy, tam quan cũng có hơi sai lệch nhưng nếu vì vậy mà bỏ qua truyện thì vô cùng vô cùng đáng tiếc đó (ước chi mình cũng có khả năng miêu tả đc 1 phần thôi T.T)


Tác giả có vẻ thích thể loại public, đa số cảnh H của 2 bạn main là public thôi và siêu hồi hộp luôn: xe bus, phòng tranh, công viên, bla bla, bạn nữ kiểu thẹn thùng lắm mà toàn bị bạn nam dụ dỗ làm đủ thứ thôi. Highly recommend cho những ngày tết lúc rãnh rỗi chả có gì làm👍🏼👍🏼👍🏼


~Tịch An~


——————————————————————————-


(tiếp)


Nhà vệ sinh, phòng số 4.


Lúc này bên trong khung cảnh vô cùng dâm mỹ khiến người mặt đỏ tim đập.


Thiếu nữ nhỏ xinh cả người bị nhấc bổng lên cao tựa lưng vào cửa gỗ của phòng vệ sinh, trong không gian chật hẹp hai chân quặp chặt lấy eo người đàn ông, dưới mông là hai bàn tay vừa đỡ cả người cô, vừa nắn bóp liên tục. Còn người đàn ông cao lớn, lúc này y đang vùi mặt vào giữa bầu ngực của cô, cái lưỡi không ngừng cuốn lấy đầu ti, liên tục mút chậc chậc hết bên này sang bên kia, thỉnh thoảng còn dùng đầu lưỡi đánh đánh lấy đầu ti như đang nhấm nháp món mỹ vị ngọt ngào, khiến cả ngực thấm đẫm nước bọt.


Cô gái phải dùng cả hai tay bưng chặt miệng mình để không cho tiếng rên rỉ thoát ra ngoài, nhưng thỉnh thoảng vẫn không kiềm được rên la ư ư trong cổ họng, đầu lắc không ngừng mắt đẫm lệ cầu xin người đàn ông ngừng lại. Đùa à, mẹ và dì cô còn ở hai phòng bên cạnh đấy.


Thiếu nữ không ai khác là Lâm Tuyết. Còn người đang áp chặt cô vào cửa kia, không nghi ngờ chính là Phương Cẩn. Hắn biết chắc cô sẽ không nhịn được mà mò vào đây thôi, nhưng không ngờ lại mang theo 2 cái đuôi nữa, thật là dở khóc dở cười. Nhưng làm tình lại có thêm người bên ngoài, cảm giác vụng trộm lén lút càng kích thích. Không sao, y thích! Thế nên càng dụng sức mà phô bày kỹ năng điêu luyện của mình, làm cho cô muốn rên không được muốn la không xong.


Vừa nãy sau khi trở về nghỉ ngơi, Lâm Tuyết ngồi với mẹ Lâm giả vờ một lát, thực sự chịu không nổi ngứa ngáy trong người, dâ.m huyệt bên dưới như đang kêu gào tìm kiếm thứ lấp đầy nó, nhịn không được ép chặt hai chân mình cọ xát vào nhau, nhưng càng cọ lại càng thèm muốn, cả người vô thức uốn éo khó chịu. Cô biết, chỉ có côn thịt mới có thể thoả mãn ham muốn của cô lúc này.


- "Tuyết Tuyết, con làm sao, khó chịu nơi nào?" Mẹ Lâm tinh ý phát hiện vẻ khác thường của con gái, sốt sắn quan tâm.


- "Dạ...con không sao, chỉ là...hơi mắc tè thôi ạ" bày ra bộ dáng con gái nhỏ thẹn thùng, hai má cũng ửng hồng chọc mẹ Lâm và dì Mễ cười không thôi, nào biết cô bé đang hứng tình.


- "Ơ, con bé này, có gì mà ngại" dì Mễ vừa cười vừa mắng yêu. "Đi thôi, đi cùng nhau".


Lâm Tuyết hơi cứng người lại một chút, bật hỏi: "Đi...cùng nhau ạ?"


Mẹ Lâm thấy biểu cảm cứng ngắt của cô, dí dí tay lên trán cười nói: "Con cái con bé này, chẳng lẽ không muốn đi cùng mẹ và dì à?"


Tất nhiên cô không thể phản bác, chỉ có thể ngậm ngùi theo sau hai người phụ nữ, túng quẫn không thôi. Nhỡ Phương Cẩn chưa tới, hoặc...bị phát hiện thì sao?!


Vừa vào đến nhà vệ sinh, phòng số 4 đóng chặt cửa, Lâm Tuyết làm bộ nhường mẹ Lâm và dì Mễ đi trước, trùng hợp lại chọn phòng 2 và 3, chỉ cách nhau lớp vách tường mỏng, Phương Cẩn đâu?


Không kịp nghĩ nhiều, chợt Lâm Tuyết thấy cửa phòng số 4 mở ra, Phương Cẩn nhìn cô cười tà tà, Lâm Tuyết hoảng hồn sợ y lên tiếng sẽ lộ tẩy, lập tức chạy tới bụm chặt miệng y, làm dấu suỵt. Tay chỉ hai phòng kế bên, khẩu hình miệng "mẹ và a di".


Phương Cẩn nhướng mày, nhanh chóng hiểu được tình huống, nhưng không vì thế mà kiêng dè. Y bất chợt kéo mạnh Lâm Tuyết vào bên trong, khoá cửa lại rồi nhấc bổng cô lên ép vào cửa, sau đó gục mặt vào hai vú cô bắt đầu một màn nóng bỏng.


"Vậy thì càng làm cho sảng khoái" - y khàn khàn giọng đáp. Bên dưới của cả hai đã sớm sẵn sàng, y không đợi kịp nữa, móc dươn.g cụ đã sớm cứng ngắt bên dưới ra, miết nhẹ vào tiểu huyệt sớm ướt đẫm từ nãy, phụt một tiếng cắm thẳng vào trong, nhưng miệng huyệt quá chật hẹp, ngậm lấy côn thịt to lớn của y có chút khó khăn, y phải kiềm chế đi vào chầm chậm.


Lâm Tuyết không kịp chuẩn bị, miệng "Úc" rõ to, Phương Cẩn còn không biết sợ, kiên trì mút vào, răng nanh gặm cắn bầu ngực và dùng tay ma sát tiểu huyệt để ra nhiều nước hơn, tiểu huyệt đẫm nước nuốt vào phun ra côn thịt, làm ra âm thanh phụt phụt khả nghi, mông cô liên tục va chạm vào cánh cửa gỗ lạch cạch lạch cạch. Tiếng động liên tục khá lớn, mẹ Lâm bên kia hỏi vọng sang:


- "A Tuyết, có việc gì không con?"


- "Không...không ạ, sàn nhà hơi trơn" Lâm Tuyết thở hổn hển.


- "Ừ cẩn thận đấy, con xong chưa?"


- "Dạ...con có hơi đau bụng, mẹ và dì đi trước đi" giọng quả thật run rẩy đau bụng chịu không được.


- "Được, có gì thì gọi mẹ đấy nhé".


Hai người bên trong đồng loạt thở phào một hơi.


Đợi một lúc không còn âm thanh bên ngoài nữa, Lâm Tuyết mới dám buông tay đang bưng chặt miệng ra, răng nhỏ cắn cắn môi hồng, trách móc nói:


- "Ư...ư...Phương thúc, người thật xấu"


- "Tôi sẽ còn xấu hơn cho em xem". Giọng Lâm Tuyết vốn mềm mại, y yêu chết tiếng rên la trách móc của cô, như mèo con cào cào muốn mệnh.


Môi kéo lên trên tìm lấy hai cánh môi phấn hồng, liên tục mút vào càn quét đoạt lấy hết chất lỏng trong miệng. Bên dưới được kích thích nãy giờ đã đủ ướt, y đâm mạnh một phát lút cán, cô.n thịt nện sâu vào trong chạm mạnh đến tử cung, cả hai đều sướng đến ngâm nga ư a liên tục theo mỗi cú giáng của Phương Cẩn.


- "Không được...quá sâu...sâu rồi thúc...ư....ư..ư không chịu nổi...nha...nha...nha...chết mấttt" Lâm Tuyết liên tục lắc đầu tỏ vẻ kháng cự, nhưng biểu cảm thoả mãn trên gương mặt đã chống lại cô. Hai má hồng hào, mắt to giờ đã long lanh nước, mơ màng chớp chớp nhìn y đầy mị hoặc.


Phương Cẩn tiến đến liếm lấy giọt nước đọng trên khoé mắt cô, ngậm chặt lấy cái miệng nhỏ đang lừa mình dối người, hai cái lưỡi nồng nhiệt cuộn qua lại lẫn nhau, nước bọt chảy ra hai bên mép Lâm Tuyết đều bị Phương Cẩn liếm sạch sẽ.


Ra vào thêm một lát, Lâm Tuyết không chịu nổi nữa mà lên cao trào, nước nhỏ tí tách xuống bên dưới sàn nhà. Phương Cẩn thì vẫn kiên trì, y nghe ngóng bên ngoài thấy không còn âm thanh của người khác nữa, mạnh dạng mở tung cửa phòng vệ sinh ra, giữ nguyên tư thế ôm chặt Lâm Tuyết tiến ra ngoài, mỗi bước đi lại là một cú nện thật sâu vào bên trong âm huyệt, cứ thế ôm thiếu nữ nhỏ nhắn đặt lên bồn rửa tay phía trước phòng vệ sinh, banh hai chân Lâm Tuyết thành hình chữ M, y đứng ngay giữa phạch phạch mà cắm vào rút ra, một tay cố định lưng cho cô, tay còn lại xoa bóp liên tục giữa hai vú.


Vị trí này, chỉ cần có người vừa tiến vào sẽ bắt gặp ngay!


- "A, đừng...ở đây quá dễ thấy"


- "Dễ bắt gặp mới làm. Xem tôi thế nào chơi chết em. Nào, nhìn vào gương xem bộ dáng dâm đãng bây giờ của mình đi".


- "Hức... mới không...ư...ânn...thật sướng..." Lâm Tuyết vừa xoay đầu lại nhìn hai người trong gương vừa rên rĩ. Tim đập thình thịch không biết là do quá kích thích hay vừa rồi cao trào mất sức, cả hai đời cô đều chưa từng qua lần nào hồi hộp thế này, quả thật không nhìn lầm Phương Cẩn!


Hai tay vô thức chống phía sau để không bị đâm đến ngã, tiểu huyệt cứ thế càng thắt chặt hơn hút lấy côn thịt gân guốc lúc này càng trướng to hơn ban nãy, y tăng nhanh tốc độ vào ra bành bạch, cảm nhận sự ma sát giữa tiểu Phương Cẩn và vách thịt mềm mại, liên tục như thế vài trăm lần liền phun ra hết tinh dịch ấm nóng.


Lâm tuyết vừa lúc đó cũng cao trào lần thứ ba cùng Phương Cẩn, mật dịch cùng tinh dịch trộn lẫn ướt nhẹp bên dưới. Y chưa thoả mãn, xoay mông cô lại, từ phía sau tiếp tục cắm vào đến sâu nhất.


Trong gương phía trước bồn rửa tay, thân ảnh to lớn không ngừng cắm vào phía sau thân người nhỏ nhắn của mình, Lâm Tuyết giờ đã dẹp hết giả vờ gì đó, nhiệt tình phối hợp, eo mềm dẻo xoay người về phía sau, tay kéo Phương Cẩn xuống, cái miệng không ngừng liếm láp gò má, cằm lún phún râu, đến bờ môi no đủ, kết hợp với mỗi cú dập mà hút vào nhả ra cái lưỡi của y, sau đó kéo đầu y xuống vùi vào ngực mình.


Không biết qua bao lâu, cô đến cao trào bao nhiêu lần, chỉ biết đến lúc y rút dương cụ ra, một dòng dịch đặc sệt tràn giữa hai đùi trong, chảy xuống ướt đẫm một mảng bồn rửa tay. Nâng niu dùng giấy thấm ướt, làm sạch cho mình cùng Lâm Tuyết, tất nhiên miệng cũng không quên kiếm tìm đòi hỏi, thoả mãn vì cả người cô toàn là dấu vết của y, lúc cả hai lại sắp động tình lần nữa, bất chợt nghe âm thanh trò chuyện đang hướng về phía này, y hoảng hồn nhanh chóng bế cô quay trở vào phòng số 4 lại, sột soạt chỉnh lại y phục.


- "Kì lạ nha, phòng số 4 vẫn kẹt từ lúc tôi đi vệ sinh ban nãy đến giờ đấy" - nữ qua đường X khó hiểu thắc mắc.


"...."


——————————————————————————


Nữ qua đường X - nhân vật phụ của phụ, chỉ đi ngang qua thôi, lười nghĩ tên haizaaaa.


Mình viết cốt truyện là hành trình thịt không điểm dừng, thịt là chính, tình tiết chỉ là dẫn lối để tiến đến thịt thịt H H thôi các b ơi! Cám ơn mn đã ủng hộ nhé!