Bảo Bối! Em Nghĩ Em Thoát Khỏi Tôi

Chương 130



Đôi tay run run nắm tay vịnh cửa , từ từ cậu mở cửa he hé ra liếc nhìn bên ngoài .

" Không có ai ? " Cậu thở phào nhẹ nhõm cả người .

Nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng , cậu ngồi miết trong đó tê hết cả chân . Đến lavabo cậu rửa mặt mình cho tỉnh táo lại rồi bước ra ngoài .

Khi chỉ vừa bước ra ngoài , cảnh tượng làm cậu chết đứng đó là có hai hàng toàn những người cao to mặc đồ đen , ở giữa là một người , một người làm cho cậu sợ đến mức thở cả không dám đó là hắn .

Cậu điếng người ngay từ giây phút đó , miệng chẳng nói thành câu cứ ấp úng " A... C..h..ồ.ng .. "

" Còn biết gọi bằng chồng ? " Nam nhân khuôn mặt không tí xúc cảm nhìn chằm chằm vào cậu .

" Sao .. Sao .. anh .. lại ở đây ..? "

" Nếu không ở đây sao bắt được em đang nɠɵạı ŧìиɦ hử ? "

Hắn từ từ bước lại cậu , Vĩnh Thanh như bị xịt keo , miệng cứng lại không nói nên câu .
Hồ Nhất Hùng đi lại nâng cằm cậu lên tra hỏi gắt gao " Sao lại dám cải lời ? "

" .. ... "

" Nói ? " Quát .

Vĩnh Thanh lấy bình tĩnh từ từ lại mắt không dám nhìn thẳng vào hắn , một tay hất cái tay đang nâng mặt cậu lên , vòng qua người hắn định chạy .

Nhưng hắn đã bắt được cậu rồi chạy là chạy thế nào ? Nhất Hùng nhanh bắt lấy tay cậu lại rồi xoay người vác cậu lên vai đi ra pub .

" Anh ... Anh thả em ra .. "

" ... "

Cậu quẫy đạp phản kháng dữ dội nhưng không bằng hắn kết quả vẫn phải bị hắn đem về nhà .

____ Tới nhà _____

" Nhất Hùng .. anh nghe em giải thích đi mà .. á "

Cậu bị hắn quăng mạnh một phát xuống giường thì nhanh miệng đòi giải thích .

" Nói !!! "

" Em .. chỉ chán quá đi chơi thôi "

" Đi chơi trong bar sao ? "

" Em.. em xin lỗi "

" Tại sao phải xin lỗi ? Xin lỗi vì mục đích gì ? Bộ em đã làm gì sai trái trong đó sao ? "
" Không có " giọng lí nhí .

" Tốt nhất em đã làm gì thì nên khai hết ra đừng để anh đi điều tra nếu không thì hình phạt nhân đôi "

" Em xin lỗi mà ~~ chồng thả cho em nha ~~ " Vĩnh Thanh ngồi bật dây ôm hắn tỏ lời xin lỗi .

Thế mà hắn lại đẩy cậu ra mạnh bạo rồi kìm cậu xuống giường " Trả lời câu hỏi của anh !!! Nhanh lên !!"

" Em .. Em .. không làm gì chỉ trừ việc uống rượu trong đó .. "

" Còn gì nữa ? "

" Hết rồi ! "

Cậu né tránh ánh mắt rực lửa của hắn , Nhất Hùng lại nắm cằm cậu quay qua khiến cậu phải mặt đối mặt , mắt đối mắt với hắn .

" Nói sự thật ! "

" Em .. em .. đã nói sự thật rồi "

" Nếu là thật tại sao lại mặc áo của anh , rồi xịt nước hoa của anh .. hửm "

" Em muốn khẳng định em là của anh "

" Nói dối không chớp mắt !! "

" Nói dối gì ? "

" Ha ! " Hắn thở ra một hơi tức giận . " Để khẳng định mình có chủ hay chỉ để cua mấy thằng khác "
" Anh .. Anh .. nói .. nói gì vậy ! làm sao có chuyện đó .. em chỉ mãi có mình anh thôi mà .."

" Tài nói dối của em đỉnh thật đấy ! em thích tụi nó như vậy à .. để anh chặt đầu từng đứa trong bar đó đem về cho em , để em có thể ngắm mỗi ngày mà không cần đến đó nữa được không ?! "

" ಠಿ_ಠಿ .... không cần .. đừng làm vậy .. từ nay em hứa không trốn anh đi mấy chỗ đó nữa , ngoan ngoãn ở nhà .. tha cho em "

" Vậy còn việc Lý Tiểu Ngũ con trai Lý Tổng gạ tình em ? em định diếm chuyện đó với anh luôn sao ? "

" Sao anh biết ? "

" Anh coi camera trong lúc em còn đang ở trong nhà vệ sinh sợ hãi trốn anh ! "

" Anh .. Anh .. chuyện đó là .. là .. "

" Không thể biện hộ tiếp chứ gì ? "

" Là cậu ta tự tìm tới em .. em đã từ chối rồi , "

" Nhưng em lại để cậu ta ngồi vào đùi mình đó là một tội .. còn chuyện trốn anh đi chơi đã là một tội .. chuyện anh bắt được mà vẫn có ý định chạy là một tội .. nói dối là một tội "
" Em xin lỗi ~~ ! Em không dám nữa .. "

" Để xem anh giáo huấn em như thế nào đây bảo bối ~~ ! "

Thế là trong đêm căn phòng phát ra tiếng thét đau khổ của Vĩnh Thanh .

" Um .. đau..u.. quá .. ưm .. "

" Biết đau còn dám làm ? "

" Tha cho em ~~ áaaa"

" Đau để em chừa !! "

" Em ~.. sai rồi ..á a..â .hic .. đau .. nhẹ .."

" Anh là gì của em ?"

" Là chồng là daddy của em!! "

" Tốt ! "