Bánh Sữa Mềm Trên Đầu Tay Cậu Nhỏ

Chương 41: Cô con dâu này họ ưng rồi!



Một lát sau thì cô bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa, cô tỉnh dậy vươn tay đưa lên vỗ vỗ mặt mình mấy cái cho tỉnh táo rồi rời khỏi vòng tay ôm ấp của anh.

" Ai tới tìm chúng ta kìa anh, anh ra xem xem!"

" Để anh ra xem thử! "

Châu Duật Thần mở cửa ra nhìn thấy hai người cảnh sát, anh theo họ ra ngoài nói chuyện.

" Chúng tôi đến thông báo cho anh một tin xấu trong lúc cảnh sát áp giải đám người phạm tôi về đồn thì nữa đường xảy ra chuyện, một đám người đã mai phục sẳn và cứu thoát bọn chúng đi rồi chúng còn ra tay bắn bị thương 3 viên cảnh sát nữa. Đám đối tượng này rất nguy hiểm tôi cần anh về đồn khai báo thông tin, có thông tin chúng tôi mới có thể nhanh tóm được bọn chúng."

Châu Duật Thần gật đầu đồng ý: " Được! Các anh về trước đi tôi sẽ cùng bạn gái theo sau, chúng tôi sẽ cung cấp toàn bộ thông tin liên quan và sẽ khai báo đúng sự thật "

" Được! Vậy chúng tôi đi trước! "

Chào nhau lịch sự xong rồi hai viên cảnh sát rời đi, anh đi vô lại phòng bệnh đến bên cạnh giường cô đang ngồi nhìn cô rồi nói: " Mạch Mạch cảnh sát mới tìm đến họ báo là đám người muốn bắt chúng ta đã trốn thoát trên đường áp giải về đồn rồi. Cảnh sát muốn hai chúng ta đến đồn trình báo lời khai và cung cấp thông tin. Em đi được không? Hay là một mình anh đi thôi em ở đây nghỉ ngơi nhé?"

Nghi Mạch lắc đầu: " Em đi được mà! Em hiện tại đã ổn chỉ cần cẩn thận không hoạt động mạnh động tới thai nhi là được rồi, em với anh cùng đi tới đồn cảnh sát khai báo nhé! Em mong với thông tin chúng ta cung cấp cảnh sát sẽ điều tra và bắt gọn đám đồng bọn của Trần Danh Đạo "

" Ừm vậy anh gọi Huy Nam mang đồ tới để em thay rồi anh và em cùng đi "

" Dạ! "

___________________________

Biệt thự nhà của Dương Tuấn Kha

19h30 phút, bóng dáng nhỏ xinh 1m61 đang loay hoay trong bếp, Kiều Hạnh đã hỏi rõ Tuấn Kha về sở thích cũng như món ăn mà ba mẹ anh thích là gì rồi. Cô muốn chính tay nấu một mâm cơm để cho hai bác thưởng thức, ở bên nước ngoài lâu như vậy cô nghĩ rằng hai bác sẽ nhớ hương vị món ăn Việt Nam nên đặc biệt dốc hết tấm lòng ra nấu, hi vọng hai bác sẽ thích.

" Hạnh à vất vả cho em rồi, có mệt không? Cần anh giúp đỡ phụ em gì không? "

Tuấn Kha ôm từ đằng sau đặt cằm lên vai cô mà hỏi, lúc này cô cũng gần nấu xong tất cả món rồi đang rửa rau mà anh bạn trai cũng không chịu tha quấy phá cô ôm như này cô sau tập trung làm được? Hơn nữa anh cơ thể cường tráng lại cao ráo dựa vào cô hơi có chút nặng.



" Không sao, em nấu sắp xong rồi còn món gỏi gà nữa là xong, anh muốn phụ em thì thịt gà kìa xé nhỏ ra giúp em để em trộn gỏi. "

" Được tưởng gì chứ xé gà anh làm được, để anh phụ em ! "

Kiều Hạnh quay đầu thưởng lên bên má anh một nụ hôn, bạn trai của cô rất nghe lời ngoan như vậy nên thưởng.

" Vì anh ngoan nghe lời em nên được thưởng"

Dương Tuấn Kha được bạn nhỏ hôn phút chốc đơ người ra, qua mấy giây anh mới bình thường lại anh kéo người cô lại bắt cô đối mặt với mình. Bất ngờ hôn lên môi nhỏ của Kiều Hạnh một cái rõ cưng chiều, anh hài lòng thả cô ra tự giác đi tới chỗ con gà luộc, cầm nó mà xé nhỏ ra.

" Thấy sao anh xé gà được chứ? "

Anh đắc ý để cô xem, anh đã rất tận lực xé gà đó bình thường những việc này anh có đời nào làm đâu, toàn mua đồ người ta nấu sẳn về ăn. Không thì ăn cơm của cô giúp việc nấu, vì xé gà mà tay anh ám mùi gà luôn rửa rồi nhưng nó vẫn còn mùi.

Kiều Hạnh cầm lên xem rồi gật đầu: " Ừhm được rồi anh làm rất tốt, giờ em trộn với rau và nước mắm chua ngọt nữa là xong "

" Có cần anh trộn giúp không? "

" Không cần anh giúp em bưng đồ ăn ra bàn đi, hai bác chắc cũng đã đói rồi "

" Ok baby, anh làm ngay "

Hai ông bà nhìn hai người hòa hợp với nhau như vậy cũng thấy vui vẻ lây theo, đến tuổi này rồi họ chỉ mong con cái của mình có thể sống hạnh phúc vui vẻ là được rồi. Họ giờ đâu thiếu gì mấy cái quan niệm môn đăng hộ đối với họ không quan trọng chỉ cần con trai chọn đúng người là được.

" Con trai sao con bé biết ba mẹ ăn những món này vậy? Là con nói cho con bé đúng không? "

Tuấn Kha bưng dĩa đồ ăn để lên bàn, mỉm cười nhìn ông bà rồi trả lời: " Là con nói với em ấy đấy, vì em ấy muốn tự tay nấu cho ba mẹ ấy. Ba mẹ thấy em ấy rất có tâm ý đúng không! Ba mẹ hãy đối xử tốt với em ấy nhé, nhìn bé con vậy thôi chứ thật ra em ấy đã chịu không ít tổn thương ấy. Con rất yêu em ấy cho nên con đang muốn dùng tình yêu của mình để giúp em ấy nguôi ngoai đi những tổn thương kia. Dù biết sẽ mất khá nhiều thời gian em ấy mới có thể thoải mái sống thật, sống vui vẻ, nhưng mà con sẽ cố gắng hết khả năng của mình "

Hai ông bà nghe con trai nói xong thì có chút ngạc nhiên họ nhìn vào trong bếp thấy cô đang vui vẻ làm món trong lòng cũng tự dưng dấy lên một cảm giác thương xót.



Họ không biết cô bé đã trải qua những tổn thương gì, qua tiếp xúc nhận thấy tính cách cô khá tự ti, lại có phần rụt rè nhát người, hướng nội, giờ suy ra tính cách cô như vậy thì ra là những tổn thương trong quá khứ mà tạo thành.

" Anh nói gì với hai bác thế? "

Kiều Hạnh bưng dĩa gỏi đi tới đặt gọn lên vàn nghiêng đầu sang nhìn Dương Tuấn Kha hỏi, anh cười cười rồi nói : " Nói chút chuyện phím ấy mà, em xong rồi ư? "

" Xong rồi, còn nồi cháo gà trong bếp kìa để em bưng ra nữa là có thể dùng bữa rồi "

" Thôi để anh bưng cho, em ngồi xuống đi "

Anh kéo ghế ra ấn người cô xuống ghế rồi đi vào bếp bưng nồi cháo ra, hai ông bà nhìn thằng con trai ân cần quan tâm bạn gái như vậy cũng thấy bất ngờ, hôm nay con trai họ siêng năng ghê á trời cái gì cũng dành làm, có người yêu cái là tính nết nó thay đổi luôn.

Phùng Loan và Dương Đăng nhìn một bàn ăn đầy các món mà họ thích hai mắt sáng rực, nhìn thôi cũng muốn ăn rồi. Những món này lâu rồi họ mới được ăn thử, có gỏi gà, cháo gà, chả giò, nem chua chả lụa, bò sốt, bún củn, còn có cả mực xào cần tây món này là món khoái khẩu của ông Dương. Hai ông bà rất khâm phục Kiều Hạnh một mình nấu một mâm đồ ăn như này thật giỏi nhìn trong đẹp mắt chắc ngon lắm đây.

" Cháo ra rồi đây! "

Tuấn Kha bưng nồi cháo nóng hổi ra đặt lên bàn rồi ngồi xuống bên cạnh cô, anh rót nước ngọt vào ly đá rồi đưa cho cô. Dương Tuấn Kha biết rõ cái tính thích uống nước ngọt khi ăn của Kiều Hạnh.

Nhưng anh biết uống nhiều nước ngọt có ga không tốt cho sức khỏe, nên bình thường anh sẽ không cho cô uống nếu bắt gặp cô lén uống quá ba lần trên một tuần là anh sẽ giận cô mấy tiếng luôn.

Lúc anh giận không nói hay trách móc gì anh chỉ im lặng không nói chuyện với cô thôi. Kiều Hạnh phải dỗ anh hết giận mấy lần nên cũng sợ lắm nên thói quen cũng dần dần sửa được.

Hôm nay có ba mẹ về là ngày vui nên anh sẽ cho phép cô uống một bữa thỏa thích. Cầm ly nước ngọt trên tay Kiều Hạnh rưng rưng nhì anh mà cảm động. Trời ơi nước ngọt có gas tao thích uống mày lắm, tự nhiên có anh người yêu rồi bị bắt hạn chế uống mày tao cũng khổ lắm.

" Thôi nhập tiệc đi mấy con, không cần mời mọc gì hết cứ thoải mái ăn đi hai bác không câu nệ mấy lễ tiết đó, quan trọng là gia đình vui vẻ đông đủ là được "

Bà Loan nâng ly rượu lên mà nói, thấy mọi người cũng nâng ly lên cụng vào Kiều Hạnh cũng bắt chước làm theo.

Bốn người cùng nhau ăn vui vẻ, tiếng nói cười vang lên khắp căn nhà rộng lớn, hai ông bà ăn rất ngon họ vừa ăn vừa tấm tắc khen tay nghề của Kiều Hạnh rất tốt. Món ăn nấu ra đúng chuẩn hương vị mà họ nhớ khi còn ở Việt Nam, cô con dâu này hai ông bà thầm nhận định rồi.

Cô bé này ngoan ngoãn, lễ phép, xinh xắn, lại đảm đang như này ai mà không thích. Quan trọng hơn là người mà con trai Tuấn Kha họ yêu, năm nay đã ba mươi mốt tuổi đầu giờ mới có người yêu họ đã thấy mừng rồi, giờ chỉ mong hai thằng con này cưới vợ rồi sinh cháu cho họ ẳm bồng là cuộc đời mãn nguyện rồi.