Bad Boy Học Yêu

Chương 22: Người đưa tin



Đào Phương Nghi trở về nhà cô chạy thật nhanh vào phòng khóa hết tất cả cửa lại từ cửa lớn đến cửa sổ. Căn phòng buông xuống một màn đêm tối mịch, cô ngồi co ro trên chiếc giường của mình cảm giác đó thật lạnh lẽo.

Mối tình đầu của cô, người mà cô cho là tất cả cuối cùng lại...lại lừa gạt cô. Đào Phương Nghi không ngờ bản thân mình lại trở thành đối tượng cho trò chơi của anh.

Cô ngồi một chỗ nước mắt cứ liên tục chảy đến nỗi hai mắt khô cằn không thể khóc được nữa. Cứ ngỡ thật sự có được một tình yêu như truyện cổ tích hóa ra vẫn là cô mơ mộng hão huyền.

...

Đêm hôm đó La Gia Khang một mình ngồi trong sân vườn, anh uống hết ly này đến ly khác rồi tự nói chuyện với bản thân mình.

" Có gì đáng buồn chứ ? Con gái thôi mà... "

" Đã vậy còn nói là con của mình, lừa ai chứ ? "

Rồi anh bật cười ngu ngốc

" Ông trời cũng định là La Gia Khang này không thể có con, vậy mà muốn mình đổ vỏ "

Sau đó anh lại bắt đầu trầm mặc suy nghĩ

" Đoạn ghi âm đó là ai gửi cho Đào Đào ? "

" Ngày hôm đó chỉ có... "

...

Sáng hôm nay anh vẫn đến trường đến khi tan học anh lại một mình đi đến sân bóng rổ. Lần đầu hẹn gặp nhau là ở đây lần nói lời yêu nhau cũng là ở đây, nơi này đúng thật là có rất nhiều kỉ niệm của hai người họ.

" Anh Khang "

Từ xa Minh Tuấn, Đức Thành và Sở Anh Kiệt từ từ bước lại.

Lưu Đức Thành khoác vai anh

" Anh Khang sao hôm nay tâm trạng vậy ? Cả buổi học không nói gì "

Minh Tuấn hỏi

" Hôm nay cô vợ nhỏ không đến tìm anh nữa hả ? "

Sở Anh Kiệt nhìn Gia Khang mà cười rất quái lạ.

Gia Khang nhìn ba người bọn họ, anh nói

" Là ai gửi đoạn ghi âm chuyện vụ cá cược cho cô ấy ? "

Đức Thành và Minh Tuấn nhìn nhau ngơ ngác

" Em không có "

" Em cũng vậy, khi không gửi mấy cái đó cho Đào Phương Nghi làm gì ? "

Anh chuyển hướng ánh mắt về phía Sở Anh Kiệt, cái nụ cười của hắn khiến anh phát ghét. Gia Khang bước tới trước mặt hắn

" Là mày làm đúng không ? "



" Ừ, thì sao ? "

Anh vung tay đấm vào mặt hắn thật mạnh đến bật cả máu miệng, Minh Tuấn và Đức Thành thấy thế liền ngăn hai người lại.

" Tại sao mày lại làm như vậy ? "

" Đây đâu phải là lần đầu tiên mày khiến con gái người ta đau khổ. Sao hả ? Biết đau lòng rồi sao ? "

Anh xông tới nắm lấy cổ áo Sở Anh Kiệt

" Thằng khốn "

" Mày thích chơi đùa tình cảm như vậy, tao chỉ là giúp Đào Phương Nghi sớm nhìn rõ bộ mặt thật của con người mày thôi "

Vốn dĩ Sở Anh Kiệt chỉ muốn ghi âm cuộc nói chuyện lại làm bằng chứng, không ngờ bây giờ lại có tác dụng như vậy. Hắn sớm nhìn rõ anh đã bắt đầu có tình cảm với cô thế nên làm như vậy có thể khiến cho La Gia Khang trở nên đau khổ

Minh Tuấn và Đức Thành cản hai người họ ra. Hai anh lớn này suốt ngày đối đầu với nhau để bọn họ giải quyết đúng là mệt mỏi.

Đức Thành lôi kéo Anh Kiệt

" Anh Kiệt, chúng ta đi thôi. Đừng gây nhau nữa "

La Gia Khang ngồi gục xuống đất, anh cảm thấy Sở Anh Kiệt nói rất đúng anh thích chơi đùa với tình cảm như vậy nên ông trời mới mang cô đến bên cạnh để anh có thể cảm nhận được những đau khổ mà anh từng gây ra cho người khác.

...

Bữa sáng tại Đào Gia, cả nhà đang ngồi ở bàn ăn sáng để đợi Đào Đào nhưng mãi vẫn chưa thấy cô đâu. Mẹ cô lo lắng

" Sao con bé giờ này chưa xuống nữa ? Sắp trễ giờ học rồi "

Đào Duy Anh vừa lướt điện thoại vừa nói

" Chắc là lại ngủ nướng rồi "

Ba cô bỏ tờ báo trên tay xuống

" Con lên phòng gọi em đi "

Đào Duy Anh ngoan ngoãn bỏ điện thoại xuống mà đi lên phòng gọi cô. Anh ở bên ngoài gọi lớn

" Đào Đào dậy đi sắp trễ giờ học rồi "

Vẫn không ai trả lời, anh hét tiếp

" Dậy mau, ba mẹ đang đợi em ăn cơm ở nhà dưới kìa "

Vẫn không ai phản hồi anh tức giận đập cửa thật lớn rồi ra sức vặn cửa

" Khóa rồi "

Đào Duy Anh lo lắng, lâu nay cô không có thói quen khóa cửa vì trước khi vào phòng cô thì người khác đều gõ cửa cả.

Đào Duy Anh chạy thật nhanh xuống lầu



" Ba mẹ, cửa phòng Đào Đào khóa rồi. Gọi mãi cũng không có ai lên tiếng "

Họ lật đật chạy đi lấy chìa khóa vào mở cửa phòng của cô. Đào Duy Anh vào trước, anh nhìn thấy cô nằm bất động dưới sàn nhà thì hốt hoảng chạy đến đỡ Đào Đào lên

Ba mẹ cô thấy con gái mình như vậy cũng vô cùng lo lắng. Họ ra sức gọi cô

" Đào Đào, em sao vậy ? Có nghe anh hai nói không ? "

Họ vỗ vỗ vào khuôn mặt tái nhợt của cô nhưng Đào Phương Nghi cũng không động tĩnh

" Đào Đào, dậy đi con đừng làm mẹ sợ "

Ba cô nói

" Mau, đưa con bé đến bệnh viện "

Đào Duy Anh bế cô lên, cả nhà đưa Đào Phương Nghi đến bệnh viện, đến nơi bác sĩ lập tức đẩy cô vào phòng cấp cứu

Mẹ cô ở bên ngoài chờ đợi, thấy con gái như vậy bà không thể kìm được lòng mà bật khóc. Hai cha con cũng rất lo lắng mà dỗ dành an ủi mẹ

" Bà yên tâm đi, con mình không sao đâu "

" Đúng đó mẹ, đừng quá lo lắng "

...

Sau một thời gian ngồi bên ngoài chờ đợi thì cửa phòng cũng đã mở ra, họ mau chóng đi vào để xem cô thế nào. Nhìn con gái tay bị cắm dây truyền nước Chu Mỹ Lâm vô cùng đau lòng.

Đào Duy Anh hỏi vị bác sĩ nam lớn tuổi

" Em gái tôi bị gì vậy bác sĩ ? "

" Đúng đó, con gái tôi bị làm sao vậy ? "

Vị bác sĩ đó bắt đầu trấn an

" Người nhà cứ bình tĩnh, nhị tiểu thư không sao. Chỉ là cả người kiệt sức nên mới ngất đi "

Nghe bác sĩ nói như vậy họ mới nhẹ lòng

" Người nhà nhớ chú ý chế độ ăn uống của cô ấy để đảm bảo dinh dưỡng cho cả mẹ và em bé "

3 người họ nghe tới đây liền ngơ ngác. Chu Mỹ Lâm bước tới nhìn bị bác sĩ

" Ông nói con gái của tôi có thai sao ? "

Bác sĩ gật đầu

" Theo chẩn đoán thì thai nhi khoảng hai tuần tuổi nên sức khỏe của nhị tiểu thư mới yếu dần, cả nhà nhớ chú ý "

Ba của cô nghe tới đây liền không kịp phản ứng, ông tưởng rằng bản thân nghe nhầm. Con gái của ông sao lại có thai được chứ ?

Đào Duy Anh liền gật đầu

" Tôi biết rồi, cám ơn bác sĩ "