Bách Niên Hảo Hợp

Chương 69: Hôm nay đọc《nữ đầu bếp xinh đẹp của vương gia bá đạo》nhé






Một tiếng “tôi yêu em” này chính là ngọn gió thổi tan đám mây đen cuối cùng trong lòng Triệu Tây Âm.Hai mắt cô ẩm ướt, vùi đầu trong chăn, mũi khụt khịt.Chu Khải Thâm gọi tên cô qua điện thoại: “Tây nhi?”Cái kiểu bao bọc quan tâm dịu dàng và dẫn dắt đầy sâu sắc của riêng anh khiến người ta khó lòng cưỡng lại. Triệu Tây Âm không muốn để anh nghe ra sự hoảng loạn của mình, mang theo giọng mũi cắt ngang lời anh, “Chu ca, em ngủ rồi.”Chu Khải Thâm dừng lại, cười cười, “Được.”“Câu chuyện xưa anh kể rất hay.” Triệu Tây Âm không quên khen ngợi, ấp a ấp úng: “Chỉ là tên của nam nữ chính không hay tí nào ạ.”“Cố Hạo Thiên và Trình Bối Bối?” Chu Khải Thâm giải thích: “Tùy tiện đặt, nghĩ đến Cố Hòa Bình và lão Trình nên mượn họ của bọn họ dùng.”Triệu Tây Âm cười ha hả.Chu Khải Thâm tắt chế độ rảnh tay, đặt di động sát bên tai, ánh sáng lướt qua cửa sổ khiến gò má của anh tranh sáng tranh tối và chững lại trong một khắc nào đó, như thể người đứng ngoài thời gian. Triệu Tây Âm lại nói thêm hai câu, Chu Khải Thâm cúi đầu cười cười, được dỗ dành tới là vui vẻ.Sau khi cúp điện thoại, trong xe im lặng không một tiếng động.Chu Khải Thâm liếc thư kí Từ, “Vẻ mặt này của cậu là gì hả, ban nãy ăn no nên giờ khó tiêu à?”Thư kí Từ nuốt một ngụm nước bọt, nghĩ bụng, đúng, ăn phải thức ăn cho chó tới ngấy rồi ạ.Bọn họ đi thẳng lên đường vành đi hai, đưa Chu Khải Thâm trở lại Phạm Duyệt trước. Sau khi anh xuống xe, cô nhân viên ngồi trên ghế phó lái bắt đầu tám ngay, “Thư kí Từ, có phải Chu tổng sắp có chuyện tốt không ạ?”“Ờ.”“Cô gái nào thế? Sao không nghe được tí gió nào vậy.”Thư kí Từ là một người nghiêm túc và có trách nhiệm, thái độ hòa hoãn, “Là một người bạn Chu tổng quen đã rất nhiều năm.”“Wow, lâu ngày sinh tình ạ.” Mặt mày cô nhân viên ủ ê, “Vậy công ty sẽ có rất nhiều nữ đồng chí phải thất tình rồi.”“Đừng để Chu tổng nghe được lời này, làm việc cho tốt đi.” Thư kí Từ nghiêm khắc nói.——Hôm nay quán trà của lão Trình khá đông khách, hơn bảy giờ tối vẫn còn có người xếp hàng. Chiêu Chiêu không có ở đây, một mình anh ta ôm không xuể, “Tôi nói hai cậu chết hết rồi phỏng, còn không biết đến giúp tôi!”Đại gia Chu và đại gia Cố đang dựa vào cửa sổ tám tới hăng say, không ai thèm quan tâm tới lão Trình.“Tuyệt lắm, ngày nào cũng tới đây chiếm chỗ của tôi, đồ sói mắt trắng chỉ biết ăn chực.”Cố Hòa Bình cười anh ta, “Cậu và Chiêu Chiêu cãi nhau, giận cá chém thớt lên chúng tôi làm gì hả? Cậu xem lúc Chu ca và tiểu Tây cãi nhau, Chu ca có giận cá chém thớt lên chúng ta không? Đây chính là điểm khác biệt.”Chu Khải Thâm nghiêm túc nhắc nhở, “Đừng kéo tôi vào.”“Đúng rồi, mới nãy tới đây trông thấy một chiếc Maybach đậu ở cửa, cậu đổi xe rồi à?”“Ờ.”“Chiếc xe trước của cậu cũng mới mua chưa được bao lâu nhỉ.”Chu Khải Thâm hờ hững nói, “Đụng phải cứt chó, cảm thấy tởm lợm nên dứt khoát đổi thôi.”Cố Hòa Bình nghe ra hàm ý trong lời của anh, nhanh chóng nghĩ đến, “Trang Khưu chọc cậu hả?”Chu Khải Thâm cũng không giấu diếm, kể sơ lược lại chuyện xoay xe của ngày hôm đó, Cố Hòa Bình giận tới suýt đập chén, “Cậu ta đã xong chưa hả, toàn chơi những trò nham hiểm. Bởi vì không tóm được chứng cứ bằng không tôi đã bắt cậu ta từ lâu rồi!”Nói đến người này, Chu Khải Thâm cũng không vui, khuyên Cố Hòa Bình, “Được rồi, cậu đi giúp lão Trình đi.”Ba người họ là anh em, tuổi tác cũng xêm xêm nhau. Nhưng trong phần lớn thời gian bọn họ sống với nhau, Cố Hòa Bình và lão Trình luôn có thói quen nghe theo lời Chu Khải Thâm. Cố Hòa Bình là một người thạo việc, đi qua bên kia, đoán chừng lại xéo xắt lão Trình, chọc lão Trình giận tới nỗi lông mày cũng lệch.Nửa giờ sau quán trà đóng cửa ngừng kinh doanh, lão Trình và Cố Hòa Bình đi qua, “Cả buổi tối đều thấy cậu dí mắt vào cái điện thoại không chịu buông, xem cái gì vậy hả?”Màn hình di động vẫn đang sáng, toàn chữ là chữ. Chu Khải Thâm cũng không che, để mặc bọn họ nhìn.Từng hàng từng hàng, Cố Hòa Bình nói: “… Nụ cười không đứng đắn của Cố Hạo Thiên khiến Trình Bối Bối sắp sửa tan chảy, em cái tiểu yêu tinh này, cô gái, có biết em đang đùa với lửa không…Đậu xanh! Chu Khải Thâm cậu đang xem thứ gì vậy hả!”Chu Khải Thâm bình tĩnh, “Cậu bé cái mồm lại chút.”Lão Trình vui muốn chết, “Chu ca, cậu không sao chứ?”“Công việc mệt,” Chu Khải Thâm tắt màn mình, “Giải trí một chút.”Cố Hòa Bình đỡ trán, “Tổng giám đốc thật đọc truyện tổng giám đốc tới say sưa ngon lành, trần đời này chỉ có mỗi ngài thôi đó.”Anh ta không ngại lớn chuyện, lén gởi tin nhắn cho Triệu Tây Âm, “Tiểu Tây, cứu cứu Chu ca mau!”Trả lời rất nhanh, Triệu Tây Âm: “Đây là câu chuyện ngày nào anh ấy cũng đọc cho em nghe trước giờ đi ngủ, có vấn đề gì sao?”Hồi lâu sau Cố Hòa Bình cũng chưa thể hồi thần, được rồi, suýt thì quên ai mới là hai vợ chồng.——Năm mới sắp đến, gần đây thời tiết ở Bắc Kinh không được tốt cho lắm, mưa to gió lớn, chính là không thấy tuyết rơi. Thời tiết rất khó chịu, đặc biệt là với Trang Khưu, một người mới về quê chưa được bao lâu và không có bạn thân.Tối hôm qua anh ta về nhà họ Trang tham dự buổi họp mặt gia đình, chú cháu cô dì gì gì đều đến đủ cả, nhà họ Trang vốn đông con cháu nên hiển nhiên nhiều mồm nhiều miệng, tuy rằng anh ta họ Trang nhưng rốt cục vẫn không được công nhận, đừng thấy bên ngoài bọn họ khách sáo, thật ra tất cả đều coi thường anh ta. Trang Khưu tự hiểu rõ, bằng không về nước đã hai tháng nhưng anh ta luôn ở bên Thượng Hải, đi ngang qua nhà nhưng không vào, bởi vì không thích bị đám người xui xẻo này coi thường! Dựa vào sự lên xuống giá vàng quốc tế của hợp đồng tương lai mà bây giờ tích lũy được chút vốn, xem này, sống lưng đã cứng hơn rồi đấy thôi.Không dễ gì kiếm được chút mặt mũi nên hai ngày nay tâm trạng anh ta khá tốt. Lúc này anh ta đang đánh golf ngay trong phòng làm việc, nhìn quả cầu tròn tròn màu trắng đột nhiên anh ta nhớ tới một người. Ấn số máy nội bộ bảo thư kí đi vào, Trang Khưu hỏi: “Lần trước kêu cậu đi tìm hiểu như thế nào rồi?”Đương nhiên thư kí nhớ chuyện này, lập tức bày ra vẻ mặt bối rối, “Ngài không hỏi, ban nãy tôi cũng định báo cáo với ngài ạ.”Trang Khưu nghe ngữ khí này của anh ta thì cũng biết sơ sơ, “Không đồng ý?”“Cũng không phải là không đồng ý.” Thư kí nói: “Thật ra tôi không tìm được người liên hệ.”Trang Khưu bực bội, “Đùa cái gì vậy hả?”“Là sự thật ạ, mặc dù cô gái này tham gia đóng phim nhưng chỉ đóng mỗi vai múa trong vở hí này, không được tính là vai chính. Cô ấy cũng không kí hợp đồng với công ty môi giới, trong giới không có nhiều thông tin về cô ấy. Ồ, cũng là Đới Vân Tâm, đã từng nghe qua bà ấy chính là cô giáo của cô ấy.”Trang Khưu xem thường, “Cô giáo chó má gì chứ, công ty văn hóa của Đới Vân Tâm có vô số cô gái trẻ như thế này, đều là mượn danh thôi, đem theo người đi ăn cơm, không phải chuyện treo rõ giá tiền sao?”Thư kí lần lữa một hồi, “Nhưng vị này thật sự không phải ạ, cô ấy không kí hợp đồng với công ty của Đới Vân Tâm, chính là một người tự do. Tôi đã điều tra qua, bố cô ấy là giáo sư đại học, bản thân cô ấy cũng tốt nghiệp từ Đại học Vũ đạo Bắc Kinh, năm xưa điểm thi đầu vào môn chuyên ngành và môn văn hóa của cô ấy đều đứng đầu trong giới, hồ sơ đầy đủ lắm.”Cái lý lịch trích ngang rõ mồn một này, đột nhiên chọt trúng dây thần kinh của Trang Khưu.Anh ta càng cảm thấy thích thú thả cây gậy đánh golf xuống, “Ồ? Chất lượng cao như vậy à?”Đã gặp nhiều oanh oanh yến yến, bất kể là trong hay ngoài giới thì số phụ nữ anh ta từng chơi đùa đều không ít, đừng nhìn vào gương mặt xinh xinh đẹp đẹp của mấy ngôi sao tuyến bốn, năm kia, thật ra tất cả đều giả vờ cả đấy. Ngửi thấy mùi thơm của phụ nữ, chỉ cần nói dăm câu, nội hàm lẫn nội tình đều có thể nhìn ra trong nháy mắt.Có lần anh ta chọn lên giường với một nữ diễn viên đang đi theo phong cách thuần khiết giống hoa khôi của trường học, sau khi cô ta tẩy trang đã dọa anh ta sợ suýt ngất, tuy nhiên dáng người cũng tàm tạm. Cô gái kia thích kêu loạn, bộ dạng uốn uốn éo éo cùng vẻ mặt say trong men tình của cô ta khiến anh ta buồn nôn, thế là anh ta dứt khoát lấy băng keo dán hai vòng lên miệng cô ta, sau khi phát tiết xong mới xé nó ra.“Trang tổng, nếu ngài ghét phiền toái, tôi đi tìm Phi Phi giúp ngài nhé?” Phi Phi là một MC radio mà Trang Khưu ngắm trúng vào tuần trước, giọng nói ỏn ẻn lại mềm mại giống hệt chim hoàng anh, theo quan sát của thư kí, Trang Khưu rất hài lòng với cô ta.Vậy mà Trang Khưu xua tay từ chối, “Đây có gì mà phiền toái chứ, cậu hãy đặt cho tôi một bó hoa, đưa tới đoàn múa.”Cầm một bó hoa hồng lớn, đỏ như mặt trời, trên cánh hoa còn đọng những giọt sương nhỏ. Sáng sớm Triệu Tây Âm tới đoàn múa, nhân viên giao hoa đã đợi một lúc lâu. Các vũ công khác đều trêu cô, “Tây Âm, bạn trai hả?”Triệu Tây Âm nhìn sơ qua tấm thiệp, không có chữ kí nên cô cũng không biết là ai tặng, liền tạm khoán cho Chu Khải Thâm. Chỉ là giấy gói của bó hoa này có chút dung tục, không hoàn toàn giống sở thích của Chu Khải Thâm. Còn đương đoán thì di động reo lên.Nghe một hồi nhưng cô cô vẫn không nghe ra giọng của Trang Khưu, ù ù cạc cạc, “Xin hỏi ngài là vị nào vậy ạ?”Trang Khưu cũng không cáu, nói từng gặp trong bữa tiệc lần trước, hỏi cô có thời gian cùng nhau ăn bữa cơm không.Triệu Tây Âm nhớ lại, cũng hiểu ra, “Xin lỗi, khoảng thời gian này tôi phải tập luyện, nên không thể làm trễ nải thời gian của ngài được.” Một câu nói dứt dứt khoát khoát từ chối.Trang Khưu va phải cái đinh cứng, thầm nói cô gái này thật mạnh mẽ, nói chuyện thẳng thắn, không muốn để lại cho người khác một con đường, sau này gặp lại? Suy nghĩ của anh ta rất xấu xa, càng lạnh lùng càng có thể châm ngọn lửa nhiệt tình trong anh ta. Anh ta vẫn thật sự không tin.Trang Khưu gọi điện cho thư kí, uể oải hỏi: “Gần đây Đới Vân Tâm đang lôi kéo nhà đầu tư cho các tác phẩm điện ảnh của bà ta, cậu hãy chú ý rồi liên lạc với bà ta.”——Khoảng thời gian này buổi sáng Triệu Tây Âm luyện múa, buổi chiều tham gia các khóa học chuyên nghiệp, buổi tối thỉnh thoảng cô còn phải phối hợp với bên phía đoàn kịch để ở lại tham gia họp. Thời gian Tô Dĩnh tiến tổ được ấn định vào tuần tới, Triệu Tây Âm lên dây cốt tinh thần, dáng vẻ không chịu thất bại.Nói theo một nghĩa nào đó thì Tô Dĩnh đã kích phát lòng háo thắng của cô.Cô đi học rất nghiêm túc, thời gian rảnh đều dùng để đọc kịch bản. Chu Khải Thâm chăm sóc Triệu Văn Xuân, không muốn cưỡi lưng cọp nữa do đó không thể làm ra những chuyện khiến phụ huynh chán ghét được. Mối quan hệ sau khi anh và Triệu Tây Âm quay lại với nhau trông có vẻ bình thản song thật ra đây là một kiểu âm thầm hiểu nhau, vô cùng bền vững.Một tháng nữa là đến Tết Âm lịch, khoảng thời gian này Chu Khải Thâm vô cùng bận rộn. Bận bế mạc, bận với báo cáo tổng kết năm, bận với các cuộc kiểm tra, và một số lời mời của các cơ quan chính phủ cùng giới truyền thông, tất cả đều được thư kí Từ suy xét sàng lọc, chỉ tham gia một hai bữa tiệc quan trọng.Bận thì bận song Chu Khải Thâm không hề quên trêu ghẹo Triệu Tây Âm. Anh thật sự đọc rất nhiều tiểu thuyết được chia sẻ trên weibo, cái gì nam chính rút 800cc máu để chữa bệnh cho mối tình đầu(*), rồi cái gì ông xã không hề chạm vào bà xã sau ba năm kết hôn. Chu Khải Thâm đặc biệt chụp màn hình lại rồi gởi cho Triệu Tây Âm.(*) Chỗ này là Bạch nguyệt quang: Ý chỉ người yêu cũ.“Chắc chắn là tên đàn ông này bị yếu sinh lí.”Triệu Tây Âm gởi lại cho anh một dấu chấm hỏi, “Anh không chăm chỉ làm việc kiếm tiền mà suốt ngày nghiên cứu những thứ này hả?”Chu Khải Thâm nào nói cho vui, rất có ý thức chấp hành trực tiếp chuyển khoản cho cô, chuyển mười lần hai mươi nghìn nhân dân tệ, chuyển tới khi dùng hết hạn ngạch trong ngày mới thôi. Đến tối, anh tính toán thời gian gọi cho Triệu Tây Âm rồi kể chuyện xưa, “Hôm nay đọc cái này nhé? 《Nữ đầu bếp xinh đẹp của Vương gia bá đạo》?”Nội dung không được đứng đắn nhưng giọng của người đàn ông thật sự rất hay, trầm thấp đôn hậu như là tiếng đàn, vung tay liền bật ra vô vàn dư vị.“Cố Bá Thiên áp tiểu Kiều lên trên tường và hôn, cởi trường bào của mình ra, sau đó cười hư hỏng, nàng có hài lòng với cơ thể này không? Y phục của bọn họ rơi rớt từng cái…” Chu Khải Thâm cố ý hạ thấp giọng, dừng một chốc.Triệu Tây Âm túm lấy ga trải giường, hơi thở dần trở nên nóng bỏng, “Ớ?”Chu Khải Thâm nói: “Được rồi, hôm nay kể chuyện tới đây thôi.”Triệu Tây Âm ngớ ra, phản ứng lại, như giận như trách, “Anh là tên xấu xa.”Chu Khải Thâm cười khẽ, lại nói: “Đừng gấp, lần tới gặp mặt, chúng ta sẽ kể từ từ, kể cẩn thận, nếu em có chỗ nào không hiểu, cũng không phải thầy Chu không thể lấy thân làm ví dụ, tự thân hành sự.”Lúc đó Triệu Tây Âm lập tức kéo anh vào danh sách đen.